Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Chung Hi nhíu mày, hôm nay là ngày gì mà cô lại gặp quỷ thế này!  

 

Lúc không muốn nhìn thấy người nào đó nhất thì anh ta lại xuất hiện?  

 

"Tôi ngáng đường hả? Vậy tôi đi đây." Chung Hi lạnh nhạt phản ứng lại với Bạc Lương Thần.  

 

Người đàn ông liếc nhìn cô, lạnh lùng nói một câu: "Lên xe, dẫn cô đến một nơi."  

 

"Không đi."  

 

Chung Hi thẳng thừng từ chối.  

 

"Đến Chung thị."  

 

Bước chân của cô buộc phải dừng lại vì ba chữ này.  

 

Anh ta nói, đến Chung thị? Ở Vân Thành còn có Chung thị nào nữa.  

 

Chung Hi vòng trở lại, 'ngoan ngoãn' ngồi vào trong xe, theo xe khởi động, tay của cô nắm chặt dây an toàn.  

 

Đương nhiên cô biết Bạc Lương Thần không có ý tốt, nhưng cô không thể từ chối.  

 

Sau khi ra khỏi ra khỏi tù, Chung Hi đã từng nghe ngóng tình hình bây giờ của Chung thị, nhưng làm thế nào cũng không nghe được, có người nói Chung thị đã phá sản đóng cửa, có người nói Chung thị thay hình đổi dạng rồi.  

 

Tòa cao ốc ban đầu đã được cho thuê lại từ lâu.  

 

Nhưng Chung Hi không tra được dấu vết Chung thị tuyên bố chính thức phá sản còn sót lại.  

 

Nói cách khác, Chung thị vẫn tồn tại, nhưng bị Bạc Lương Thần 'giấu' đi bằng một cách nào đó.  

 

Anh ta hận nhà họ Chung như vậy nhưng vì sao vẫn giữ mình ở Vân Thành? Đương nhiên là phải từ từ tra tấn cô.  

 

Chung Hi nhếch khóe môi, cuối cùng ngày hôm nay vẫn tới.  

 

Như cô dự đoán, Bạc Lương Thần đưa cô tới một khu xưởng cũ cực kỳ vắng vẻ,  phóng tầm mắt nhìn quanh, khắp nơi đều là cảnh tượng suy tàn, nơi này là chỗ cũ nát nhất của Vân Thành.  

 

Ngoài đường đi, ruồi muỗi bay đầy trời, bốc mùi rất khó ngửi.  

 

Sau khi xe dừng hẳn, Chung Hi nhìn thấy bảng hiệu treo phía trước, tấm biển gỗ lung lay sắp đổ: "Tập đoàn Hoàn Vũ."  

 

Cái tên khí thế như vậy thực sự không tương xứng với nơi này.  

 

Chung Hi nhíu mày: "Có ý gì?"  

 

"Đây chính là Chung thị, chỉ có điều, bây giờ đã biến thành công ty thu mua rác thải, rác rưởi của toàn Vân Thành đều sẽ được đưa đến chỗ này." Anh hời hợt nói, mắt nhìn Chung Hi.  

 

Nhưng mà, cũng không phản ứng như trong dự đoán của anh.  

 

Chung Hi vẫn bình tĩnh như vậy.  

 

Đầu ngón tay của cô ghim chặt vào lòng bàn tay, đau đớn khiến cô bình tĩnh hơn, cô biêt Bạc Lương Thần muốn nhìn thấy dáng vẻ lúng túng thảm hại của cô, vậy cô sẽ mãi mãi không theo ý của anh.  

 

Cô quay đầu lại: "Chỉ như vậy?"  

 

Sau đó là một tiếng cười nhạo: "Vậy tôi còn thật sự phải cám ơn mỏng tổng, trong thời gian tôi vào tù, còn hao tổn tâm trí quản lý việc làm ăn cho nhà họ Chung chúng tôi, công ty thu mua rác thải cũng không có gì không tốt, rác rưởi à, chẳng phải bây giờ xe của mỏng tổng đang dừng trong bãi rác này sao?"  

 

Cô ngang nhiên khiêu khích không hề sợ chết.  

 

Một giây sau, cằm của cô lập tức người đàn ông bóp chặt.  

 

Cảm giác đau đớn mãnh liệt khiến nụ cười trên mặt Chung Hi càng thêm vẻ đẹp lạnh lùng, một lúc lâu sau, cô cong môi: "Ly hôn hơn một năm, anh đã biết đánh phụ nữ rồi sao? Đúng là học được bản lĩnh đấy."  

 

"Cô cho rằng, tôi không dám thật sao?"  



Bạc Lương Thần gằn một câu từ giữa môi. 

Advertisement
';
Advertisement