Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Trong con ngươi lạnh lẽo của anh phản chiếu khuôn mặt tức giận của Chung Hi, cho dù đang tức giận thì khuôn mặt cô vẫn xinh đẹp đến ngỡ ngàng.  

 

“Chung tiểu thư, cô biết người này không? Nếu cần, tôi có thể gọi bộ phận an ninh của bệnh viện đến.” Y tá rất tận tậm, trực tiếp hỏi.  

 

Chung Hi hít sâu một hơi, “Tôi biết anh ta.”  

 

Y tá nhỏ nhìn Bạc Lương Thần thêm vài lần rồi mới đóng cửa rời đi.  

 

Chung Hi nhíu mày nhìn chằm chằm anh, “Anh làm nhục tôi ở ngoài đường không đủ, bây giờ còn muốn đuổi đến bệnh viện ư? Tập đoàn Bạc thị thật sự sắp đóng cửa rồi nhỉ, anh rãnh như thế này cơ à.”  

 

Trong lòng cô thấp thoáng có một giọng nói đang nói cho cô biết, có lẽ Bạc Lương Thần cũng không phải thật sự muốn tổn thương cô, nếu không anh ta sẽ không hiểu lầm rằng cô bị bắt nạt.  

 

Anh ta thật sự không làm như thế.  

 

Nhưng suy nghĩ này vừa nảy ra đã bị lòng thù hận của Chung Hi cương quyết chôn vùi.  

 

Giờ phút này, cô suýt chút nữa mất nửa cái mạng đều là do người đàn ông này ban tặng, nếu không phải Lục Bắc đến kịp thì bây giờ cô sẽ rơi vào tình huống như thế nào!  

 

Chẳng mấy chốc, trên mặt Chung Hi tràn đầy oán hận.  

 

“Bạc thị sẽ không sụp đổ.” Bạc Lương Thần chậm rãi đi đến bên cửa sổ, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cảnh đêm bên ngoài.  

 

Anh có đủ sức mạnh để nói ra lời này, bây giờ nhìn từ nơi này những tòa nhà cao nhất Vân Thành đều là tài sản của Bạc thị.  

 

Chung Hi nắm chặt ra trải giường, vẫn đề phòng anh.  

 

“Ai đã làm cho cô thành thế này?”  

 

Từ trong giọng nói của anh, Chung Hi không phân biệt ra được ý định của anh.  

 

Cô nhíu mày, không nói chuyện.  

 

“Ôn Nguyễn Nhi?”  

 

Ba chữ này được nói ra từ trong đôi môi mỏng của người đàn ông, vẫn không có bất cứ tình cảm nào.  

 

Trong lòng Chung Hi giật nảy, cô đã hiểu.  

 

Anh ta là đến thăm dò mình, rốt cuộc có biết kẻ chủ mưu đứng phía sau là Ôn Nguyễn Nhi hay không, nếu cô lộ ra nội tình chẳng phải sẽ bị anh ta bịt miệng ngay tại chỗ sao?  

 

Bạc Lương Thần, để bảo vệ đương nhiệm và đứa trẻ của anh, anh cũng thật sự hao tổn tâm huyết.  

 

Chung Hi khẽ cười, “Không biết.”  

 

Trong ánh mắt của cô đã không còn ánh sáng, có thể nhìn Bạc Lương Thần mà không có bất cứ cảm xúc gì, cho dù là hận cũng đã biến mất.  

 

“Không biết?” Rõ ràng, anh không tin lời cô nói.  

 

“Bạc tổng yên tâm, trong một khoảng thời gian ngắn tôi sẽ không thể chết được, loại cặn bã như anh còn sống trên đời thì tôi làm sao có thể chết!” Chung Hi hận đến nghiến răng nghiến lợi.  

 

“Cô…”  

 

Bạc Lương Thần hung dữ nắm chặt nắm đấm, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.  

 

Chung Hi không hề sợ, ngửa cô nghênh đón ánh mắt của anh, “Vả lại, có phải Ôn Nguyễn Nhi làm hay không thì thế nào? Anh chê người cô ta tìm được không giết chết được tôi nên muốn tự mình đến để đâm thêm một nhát sao?”  

 

“Chung Hi, cô có thể nói chuyện đàng hoàng được không?” Bạc Lương Thần có chút ngột ngạt.  

 

Anh từ xa chạy đến không phải để cãi nhau với cô.  

 

Nhìn thấy vẻ đề phòng và xa cách trên khuôn mặt cô, một cảm giác thất bại chưa từng có ập đến trong lòng anh.  

Advertisement
';
Advertisement