Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Khuôn mặt của người đàn ông trên màn hình không có bất cứ thay đổi nào, tay cô không nhịn được siết chặt, hận ý che giấu nơi đáy mắt.  

 

Thật là trùng hợp, ngày cô ra tù thì bọn họ kết hôn.  

 

“Có muốn đi tìm chút niềm vui không? Để bọn họ xem, em không phải người dễ bắt nạt, cho dù thế nào anh cũng sẽ ủng hộ em.”  

 

Sau một lúc im lặng, Chung Hi vui vẻ đồng ý.  

 

“Được.”  

 

Cũng nên tính sổ với hai người tự tay tống cô vào tù rồi.  

 

Lục Bắc không ngờ cô sẽ đồng ý sảng khoái đến vậy, nên không khỏi sửng sốt.  

 

Nhưng ngay sau đó, anh ta nở một nụ cười hứng thú xen lẫn ý xấu, chiếc xe thể thao giống như mũi tên bắn ra khỏi dây cung, chạy nhanh trên đường cao tốc đi về phía tổ chức hôn lễ.  

 

Tại khách sạn nơi tổ chức đám cưới, Trang Uyển Như mặc một bộ váy đắt tiền, đeo trang sức quý giá, khuôn mặt tươi cười nhận lời chúc phúc của người khác.  

 

Ở bên cạnh bà ta, là Ôn Quốc Huy cha của Ôn Nguyễn Nhi, hai người trông vô cùng thân thiết, tay của người đàn ông luôn ôm eo Trang Uyển Như.  

 

“Vất vả cho em rồi, bận rộn trước sau vì hôn sự của Nguyễn Nhi.”  

 

Trang Uyển Như nở nụ cười dịu dàng, tựa vào trong ngực Ôn Quốc Huy, nhẹ nhàng nói: “Đây đều là việc em nên làm, em kết hôn với anh đương nhiên phải xem Nguyễn Nhi như con ruột, chỉ là không biết khi nào mới có thể nghe con bé gọi em một tiếng mẹ.”  

 

Vẻ mặt Ôn Quốc Huy cứng đờ, cười gượng hai tiếng.  

 

“Anh vừa mới cưới em, Nguyễn Nhi nhất thời không thể chấp nhận được, em đừng vội, cứ từ từ thôi.”  

 

Trang Uyển Như trong lòng biết rõ ý tứ của lời nói này, bà ta thẹn thùng mỉm cười, không nói gì thêm nữa.  

 

Các khách mời lần lượt đi vào bên trong, Lục Bắc đậu xe xong rồi cùng Chung Hi xuống xe.  

 

Nhà họ Lục cũng nhận được thiệp mời đám cưới, lúc Lục Bắc đến đón Chung Hi ra tù, để đề phòng vạn nhất đã lấy hai tấm thiệp mời từ trong nhà đi.  

 

Chung Hi nhìn tấm thiệp mời tinh xảo kia với ánh mắt lạnh lùng.  

 

Khi đi lên bậc thang, từ xa cô đã nhìn thấy Trang Uyển Như, vẻ mặt cô rất sốc.  

 

“Lục Bắc.” Cô thì thầm.  

 

“Sao thế?”  

 

“Vì sao Trang Uyển Như lại ở nơi này?”  

 

Trang Uyển Như là mẹ kế của cô.  

 

Một người phụ nữ ở bên cạnh cha cô sáu bảy năm, tuy rằng cha cô nhớ nhung người vợ đã khuất nên luôn không làm thủ tục với Trang Uyển Như, nhưng vẫn đối tốt với bà ta, Chung Hi nhìn ở trong mắt.  

 

 

Advertisement
';
Advertisement