Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Nói xong thì xoay người, ngồi vào xe Lục Bắc.  

 

Ánh mắt Bạc Lương Thần âm trầm hơn nữa.  

 

Bị Chung Hi xáo trộn một phen như vậy, hôn lễ này hoàn toàn không thể tiến hành được nữa.  

 

"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải nói mặt dây chuyền này là tín vật đính ước của cô dâu chú rể sao? Sao lại cái gì mà có phải của vợ trước Bạc Tổng hay không vậy?"  

 

"Ôi, chuyện như này mà cũng nhầm được sao?"  

 

Vẻ mặt Bạc Lương Thần lạnh lẽo, hất bàn tay đang định ôm lấy anh của Ôn Nguyễn Nhi, vẫn muốn đuổi theo cô.  

 

Anh muốn hỏi rõ ràng.  

 

Ôn Nguyễn Nhi nhìn thấy tình hình như vậy, đâu chịu bỏ qua, lảo đảo bổ nhào lên người Bạc Lương Thần!  

 

"Lương Thần, anh đừng đi, em đã mang thai hai tháng!"  

 

Lời này vừa dứt, bước chân của Bạc Lương Thần khựng lại.  

 

"Nếu như anh đuổi theo cô ta thì đứa con trong bụng em phải làm sao bây giờ?"  

 

Bạc Lương Thần quay người, đôi mắt như chim ưng nhìn chằm chằm lên người cô ta: "Cô nói cái gì?"  

 

Nước mắt Ôn Nguyễn Nhi rơi như mưa, đáng thương không chịu nổi.  

 

"Cách đây mấy ngày em thấy trong người không khoẻ, nên đến bệnh viện kiểm tra mới phát hiện đã mang thai hai tháng."  

 

Ánh mắt sắc bén của Bạc Lương Thần lạnh lùng liếc nhìn Ôn Nguyễn Nhi: "Chuyện cô nói là thật?"  

 

Ôn Nguyễn Nhi bị ánh nhìn chằm chằm của Bạc Lương Thần dọa chột dạ.  

 

Đương nhiên cô ta biết đứa bé này của cô ta đến như thế nào. . .  

 

Nhưng mà cũng may, cô ta đã có chuẩn bị từ trước.  

 

Trang Uyển Như nhận được ánh mắt của Ôn Nguyễn Nhi, lập tức bước lên, đây chính là một cơ hội tốt để Ôn Nguyễn Nhi đón nhận bà ta.  

 

Bà ta cho người đi ra xe, lấy giấy khám thai đã chuẩn bị trước.  

 

Ôn Nguyễn Nhi nước mắt lưng tròng, cánh tay yếu đuối không xương đưa giấy khám cho Bạc Lương Thần: "Tự anh nhìn đi."  

 

Bạc Lương Thần khựng người, nhận lấy tờ giấy kia. Sau khi xem kỹ một lúc lâu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đi nhìn lại bụng của cô ta.  

 

Một lát sau, anh dặn dò trợ lý Mẫn ở bên cạnh: "Tạm thời kết thúc hôn lễ."  

 

"Được, Bạc Tổng, tôi sẽ đi sắp xếp."  

 

Không lâu sau đó, khách mời ở đây được giải tán.  

 

Những người còn lại đều về phòng nghỉ.  

 

 

Advertisement
';
Advertisement