"Lương Thần, trời vẫn chưa sáng, anh không ở lại với em sao?" Ôn Nguyễn Nhi chủ động kéo tay anh: "Hay là anh không muốn ở cùng con của chúng ta?"
Con của bọn họ?
Bạc Lương Thần rút tay về, lạnh nhạt nói: "Không được."
Anh chỉ bỏ lại hai chữ rồi nghênh ngang rời đi.
Ký ức lũ lượt ùa về. Ngày Chung Hi sảy thai, anh ở trong hành lang bệnh viện nghe thấy tiếng khóc của cô.
Đứa trẻ kia cũng là con của anh.
Anh ngồi trong xe, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, trong radio phát ra tạp âm từ chương trình lúc rạng sáng.
Khi trời sắp sáng, anh xoay vô lăng lái xe đến công ty.
Mấy phút sau, một chiếc xe thương vụ dừng ngay trước cửa thang máy, Ôn Nguyễn Nhi khoác áo gió bước nhanh tới.
"Sao giờ anh mới đến!"
Cô ta hờn dỗi nói một câu rồi đóng cửa xe lại.
Trong xe tối mờ, người đàn ông lái xe nhếch môi đáp: "Nếu anh đến sớm hơn thì sẽ chạm mặt Bạc Lương Thần, em không sợ sao?"
Ôn Nguyễn Nhi bĩu môi: "Được rồi, em cũng không biết tại sao anh ta lại đến đây. Không phải là anh ghen đấy chứ?"
Người đàn ông cười khẽ, giọng gió lạnh lùng: "Anh đưa em về nhà nhé?"
Dứt lời gã sờ đùi Ôn Nguyễn Nhi.
Ôn Nguyễn Nhi thuận thế chặn tay gã, đồng thời nở nụ cười quyến rũ: "Được thôi, dù sao trong nhà em cũng không có ai."
"Thế này gọi là dẫn sói vào nhà đấy."
Gã tiện tay ném kính râm đi, sau đó xoay người đè Ôn Nguyễn Nhi xuống ghế sau.
"Á!"
Ôn Nguyễn Nhi hoảng sợ hét lên: "Tiêu Nghị, anh làm em đau."
Động tác của người đàn ông không hề thương tiếc, hôn ngấu nghiến: "Chẳng phải em thích anh chơi em như vậy sao? Cái đồ lẳng lơ này!"
"Ôi chao, anh xấu quá đi à!"
Tiếng ghế cót két quanh quẩn trong xe.
...
Mười giờ sáng, Chung Hi và Lục Bắc cùng rời khỏi khách sạn. Tối hôm qua gió yên biển lặng, Lục Bắc đứng trên thềm nhìn Chung Hi hồi lâu.
Tối qua cô đi ra ngoài lúc nào, trở về lúc nào, đi ngủ lúc nào, anh ta đều biết rõ. Ở chung phòng với cô, anh ta không tài nào ngủ được.
Chẳng qua là anh không muốn làm cô lúng túng mà thôi.
Điện thoại trong túi áo Lục Bắc vang lên.
Vẫn là tin nhắn thư ký Trương gửi tới: "Thiếu gia, ngài bắt buộc phải tham gia bữa tiệc tối nay, nếu không phu nhân sẽ giận thật đấy."
Lục Bắc nhìn màn hình điện thoại di động, buồn bực không nói gì.
"Em đi trước đây, lần sau có cuộc thi thì liên lạc nhé!" Chung Hi vẫy tay, bắt một chiếc xe rồi rời đi.
Lục Bắc đứng im tại chỗ trầm ngâm như có điều suy nghĩ, xem ra trong tim Chung Hi không có vị trí của anh ta.
Ít nhất thì bây giờ vẫn chưa có.