Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Trước tiên Chung Hi đến ngân hàng rút tiền, số tiền không có vấn đề gì.  

 

Cô chia tiền thưởng vừa vào tài khoản thành hai phần, một phần để dành làm tiền thuê phòng, phần còn lại thì gửi trả cho công ty đòi nợ kia.  

 

Chẳng mấy chốc đã có hồi âm.  

 

"Quả nhiên Chung tiểu thư biết giữ chữ tín. Nhưng chút tiền này còn chưa đủ tiền lãi nữa, hi vọng Chung tiểu thư tiếp tục cố gắng."  

 

Chung Hi siết chặt điện thoại, thầm mắng một câu.  

 

Sao công ty này lại đáng ghét như vậy, tìm đâu ra nhân viên nói chuyện chọc người ta tức giận nhưng lại không có lấy một chữ thô tục, không hiểu sao khiến người ta khó chịu.  

 

Cô xoay người ra khỏi ngân hàng, mới đi vài bước đã bị mấy gã trai trẻ bám theo.  

 

Chung Hi nhận thấy tình hình bất thường, bèn bước nhanh hơn.  

 

Nhưng cô không quen thuộc khu vực này, còn bị bọn kia chặn ở lối vào một con hẻm nhỏ: "Cô là Chung Hi phải không? Khi nào trả tiền?"  

 

"Trả tiền gì chứ, tôi không quen các người!"  

 

Chung Hi nhíu mày, liếc nhìn đằng sau nhằm tìm cơ hội chạy trốn.  

 

Tên con trai cầm đầu nhuộm tóc vàng, vươn tay kéo cổ tay cô: "Chung tiểu thư, thiên kim tiểu thư của tập đoàn Chung thị, vợ cũ của Bạc Tổng. Chúng tôi không nhận nhầm người chứ? Cha cô nợ ông chủ của chúng tôi hơn ba triệu. Cô nói đi, bao giờ trả tiền?"

 

"Nợ nần của cha tôi đã được Hoa Vinh tiếp quản, các người chui ra từ đâu thế?"  

 

Lúc nãy trong ngân hàng, cô đã đọc tài liệu Lục Bắc gửi cho mình. Tài chính Hoa Vinh là công ty đòi nợ phất lên từ mấy năm trước, thế lực của ông chủ chống lưng rất lớn, người trong nghề đều gọi anh ta là anh Long.  

 

Trước kia công ty này lập nghiệp bằng con đường bất chính, nhưng bây giờ đã được tẩy trắng từ lâu, đi theo con đường đòi nợ thương nghiệp hóa, không sử dụng bạo lực.  

 

Rõ ràng là đám người trước mặt có mục đích khác.  

 

Chung Hi nhân lúc bọn chúng không chú ý, thò tay phải vào túi xách tìm kiếm rồi lôi ra cây kìm sửa chữa mà hôm đó cô tiện tay bỏ vào trước khi thi đấu, sau đó dùng sức vung lên!  

 

"Hự!"  

 

Cô hét ho một tiếng, đồng thời giơ cây kìm sửa chữa chỉ vào đám người kia: "Đừng tới đây!"  

 

Mấy tên côn đồ nhao nhao bật cười đầy khinh bỉ: "Dữ dội nhỉ? Các anh em, hôm nay chúng ta không uổng công."  

 

"Đại ca, nghe nói trước kia cô ta còn tiếp rượu ở Minh Khê Sơn Trang, nhất định là cay lắm đó!"  

 

"Tên Bạc Lương Thần kia may thật đấy, vợ cũ có cá tính thế này, mà thân hình cô vợ Ôn Nguyễn Nhi đương nhiệm cũng tuyệt vời." Cả lũ vừa cười đùa vừa liếc nhìn Chung Hi.  

 

Chung Hi cầm chặt kìm sửa chữa, cố kìm chế không để cho tay mình run rẩy.  

 

Trái tim cô đập dồn dập, sắp nổ tung rồi.  

 

Tên tóc vàng cầm đầu giơ tay lên: "Các anh em, lát nữa nhẹ nhàng chút, nhớ là phải thương hoa tiếc ngọc."  

 

"Đừng tới đây! Cút ngay!"   



Chung Hi bất chấp tất cả. Cô ngó chừng tên có vẻ yếu nhất trong đám người kia, cắn răng vung kìm sửa chữa xông tới. 

Advertisement
';
Advertisement