Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

"Anh không xuống thì lui vào trong nhường đường đi, thang máy này không phục vụ một mình anh đâu."

 

Chung Hi ấn phím tầng một, thang máy từ từ đi lên. Cô lấy điện thoại ra tìm địa chỉ mà Lý San Nhi đưa cho.

 

Bạc Lương Thần liếc thấy mấy chữ đầu, lại thêm trong thang máy chỉ có hai người, anh ngửi thấy mùi rượu hỗn tạp trên người Chung Hi, cho nên mặt mày càng thêm lạnh lùng.

 

Cô liên tục đến Minh Khê Sơn Trang gặp ai? Lại còn muốn "giao hàng tận nhà"?

 

Lúc Chung Hi định ra ngoài thang máy thì vô tình trông thấy ánh mắt Bạc Lương Thần nhìn cô tràn đầy chán ghét.

 

Trái tim nguội lạnh, cô đi ra ngoài không thèm quay đầu lại, chỉ coi anh như không khí.

 

Bạc Lương Thần siết chặt nắm đấm. Khi cửa thang máy sắp đóng lại, anh xông ra ngoài.

 

Người khắp Vân Thành đều biết Chung Hi là vợ cũ của anh, cô làm chuyện thấp hèn mất mặt này cũng liên lụy đến anh.

 

Nghĩ vậy, Bạc Lương Thần chạy về phía Chung Hi.

 

"Lương Thần!"

 

Ôn Nguyễn Nhi từ phía khác đi tới, ngọt ngào gọi anh.

 

Chung Hi nghe thấy cũng nhìn sang, lòng thầm cảm thấy thật xui xẻo, gặp một người chưa đủ hay sao mà còn phải gặp cả đôi?

 

"Sao em lại ở đây?" Lương Bạc Thần híp mắt, đứng lại chờ Ôn Nguyễn Nhi.

 

Ôn Nguyễn Nhi nhoẻn miệng cười: "Em đưa cha đến đây nói chuyện, đúng lúc gặp được anh."

 

Đương nhiên là cô ta biết vị trí của Bạc Lương Thần từ chỗ Tiêu Nghị, lập tức trang điểm chạy tới đây.

 

Nào ngờ đúng lúc nhìn thấy Chung Hi và Bạc Lương Thần cùng đi từ thang máy ra.

 

Nhất định là con hồ ly tinh kia đến quyến rũ anh.

 

May là cô ta đến kịp!

 

Ôn Nguyễn Nhi mỉm cười khoác tay anh: "Trước đó anh đã đồng ý tối nay sẽ ăn cơm với em, còn nói là muốn đến nhà em làm khách không phải sao?"

 

Bạc Lương Thần làm lơ câu nói của Ôn Nguyễn Nhi. Lúc anh nhìn về phía Chung Hi, bóng dáng cô đã biến mất không còn tăm hơi.

 

"Lương Thần? Tối nay luôn nhé, có được không?"

 

"Tối nay không được, để lần sau." Bạc Lương Thần dời mắt, đi đến thang máy.

 

...

 

Chung Hi bắt xe đến căn hộ kia theo địa chỉ, không lâu sau cô phát hiện ra tuyến đường không đúng.

 

"Bác tài ơi, có phải bác đi sai đường rồi không?"

 

Tài xế đeo khẩu trang, lập tức giẫm chân ga, rẽ vào một con hẻm nhỏ.

 

Sau đó dăm ba người đã chờ sẵn ở đó mở cửa xe, lôi Chung Hi ra ngoài.

 

Cô không kịp chạy ra ngoài, hai tay bị người ta túm chặt.

 

Tiếp theo, cô nghe thấy bọn chúng mắng vài câu gì đó. Miệng cô bị nhét một chiếc khăn tay, sau đó cô hôn mê bất tỉnh.

 

"Anh Tiểu Phong, cô nàng này xinh ghê!"

 

"Hay là cho các huynh đệ..."

 

"Đến nơi rồi tính. Vụ này không ít tiền, đừng phá hỏng." Gã đầu sỏ Vương Phong nhổ nước bọt xuống đất, sau đó gửi tin nhắn cho Ôn Nguyễn Nhi, còn gửi kèm ảnh Chung Hi bị kéo lên xe.

 

Bên kia, Ôn Nguyễn Nhi đang làm nũng với Bạc Lương Thần ở bãi đỗ xe, bắt anh phải về nhà họ Ôn ăn tối với mình.

 

Điện thoại đổ chuông, cô ta nhìn thấy bức ảnh kia, vui đến nỗi suýt cười thành tiếng.

 

Nhưng cô ta sợ Bạc Lương Thần nhìn thấy nên chỉ mừng thầm trong lòng thôi.

Advertisement
';
Advertisement