Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Lúc này ở hậu sơn Kim gia, trong đại điện cổ xưa, hàng chục Kim Đan lão tổ của Kim gia đã từ bốn phương tám hướng trở lại, quay xung quanh Kim lão thái quân thương nghị, biểu hiện đều rất lo lắng:   

             - Những tiên môn kia ngoài miệng nói đạo đức, nhưng trong nội tâm ai biết đánh ý định gì, ta lo lắng lần này tranh cướp trong Thông Thiên Bí Cảnh, có thể sẽ kịch liệt hơn trước đây!   

             - Dù sao cũng nhịn ba trăm năm rồi...   

             Trên ghế thái sư, Kim lão thái quân cười lạnh:   

             - Lão thân đã sớm nhìn thấu sắc mặt của những người này, ngoài miệng nói càng hay, khi cướp sẽ càng lợi hại, 300 năm trước, chúng ta bị Tiên Minh bức mở ra bí cảnh một lần, cũng ở lần đó bại lộ điểm yếu của mình, bắt đầu từ lúc đó, các đại tiên môn và thế gia đã nhìn chằm chằm chúng ta, nếu không phải đệ tử của Thái Hoa đúng lúc đưa tới cửa, e là lại phải thỏa mãn tâm ý của bọn hắn, cơ duyên trong bí cảnh, tất cả đều bị bọn họ đoạt đi...   

             Mấy vị Kim Đan của Kim gia nhìn nhau, một người trong đó trầm giọng nói:   

             - Vị đệ tử kia của Thái Hoa, thực lực xác thực không tầm thường, lão tổ ban Bất Tử Liễu cho hắn, càng như hổ thêm cánh, nhưng theo ta thấy, hắn còn chưa đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong, nếu lại bị mấy người kia nhìn chằm chằm, liên thủ đối phó hắn, chỉ sợ hắn cũng không có niềm tin tất thắng, lão tổ...   

             Nói đến chỗ này, thanh âm của hắn hơi trầm xuống:   

             - Có cần hạn chế người của những thế gia kia tiến vào bí cảnh hay không?   

             - Không cần!   

             Kim lão thái quân hừ lạnh nói:   

             - Chúng ta có chiêu, lẽ nào những người kia sẽ không có đối sách? Bọn hắn đã sớm nghĩ kỹ các loại sách lược, chỉ cần chúng ta vừa mở ra Thông Thiên Bí Cảnh, như vậy bọn họ liền có cách đưa người vào, để người khinh thường quyết đoán của Kim gia chúng ta, chẳng bằng hào phóng một chút, vừa dương danh Thiên Lai Thành, cũng để những người trong Tiên Minh kia không lời nào để nói...   

             Mấy vị tu sĩ Kim Đan nhìn nhau, sắc mặt đều có chút bất đắc dĩ.   

             Cũng không biết có phải ảo giác hay không, bọn họ tựa hồ ở trong lời nói của lão thái quân, nghe ra một loại cảm giác giận hờn.   

             - Lão tổ nói cũng có lý, chỉ là... những cơ duyên tạo hóa kia làm sao bây giờ?   

             Rốt cục vẫn có người hỏi, biểu hiện khá lo lắng.   

             - Cơ duyên tạo hóa?   

             Lão thái quân nghe xong, đột nhiên cười lạnh nói:   

             - Cho bọn hắn thì đã làm sao?   

             Mấy vị tu sĩ Kim Đan nhất thời ngẩn ngơ:   

             - Lão tổ có ý gì sao?   

             - Đều là một đám phế vật không có tầm mắt...   

             Kim lão thái quân cười lạnh:   

             - Chìa khóa Thông Thiên Bí Cảnh ở trong tay chúng ta, muốn bao nhiêu tạo hóa không có?   

             Sau đó sắc mặt nàng trầm xuống, ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người:   

             - Ha ha, lần này Thông Thiên Bí Cảnh mở ra, hẳn sẽ có không ít dị bảo xuất thế, nhưng có thể làm cho lão thân để mắt, lại chỉ có một thứ...   

             Nói đến chỗ này, nàng trầm mặc một lát, ánh mắt chậm rãi đảo qua chư vị tu sĩ Kim Đan.   

             Mấy tu sĩ Kim Đan của Kim thị nhất mạch đều hai mặt nhìn nhau, có chút không tìm được manh mối.   

             Nhưng Kim gia Thất tổ bình thường tiếp xúc Kim lão thái quân nhiều nhất, nhìn thấy ánh mắt kia của lão thái quân thì cả kinh.   

             Hắn nghĩ đến một chuyện, run giọng nói:   

             - Lão thái quân là muốn...   

             - Không sai!   

             Kim lão thái quân trực tiếp ngắt lời hắn, hơn nữa ánh mắt lạnh lẽo, cười lạnh nói:   

             - Nếu như không phải vì đại sự kia, các ngươi cho rằng lão thân già nên hồ đồ, tùy tiện cho người ngoài thần vật như Bất Tử Liễu?   

             - Phương hiền chất, lần này vào Thông Thiên Bí Cảnh, tu sĩ Trúc Cơ của Kim gia ta có tất cả ba mươi hai người, đều sẽ nghe ngươi điều khiển!   

             Ngày thứ chín, trong đại điện Kim gia, chư vị Kim Đan lão tổ mời Phương Nguyên đến dự họp.   

             Ở trước điện, tu sĩ Trúc Cơ chuẩn bị tiến vào bí cảnh của Kim gia đều có mặt, xem như là để Phương Nguyên sớm gặp gỡ.   

             Trong đại điện, Kim gia Thất tổ nghiêm nghị nhìn Phương Nguyên nói:   

             - Lần này vào bí cảnh, lão thân hi vọng ngươi có thể giúp Kim gia làm hai việc, một là tiến vào nơi sâu xa nhất của bí cảnh, tìm kiếm họa loạn đang công kích mười hai kim trụ, bởi vậy sau khi ngươi tiến vào, giải quyết việc này là trọng yếu nhất, mau chóng chạy tới đó, càn quét sạch sẽ tất cả yêu vật, gia cố phong ấn, thứ hai chính là chỉ huy tiểu bối của Kim gia ta, cướp đoạt dị bảo ở trong hạch tâm bí cảnh!   

             - Chuyện thứ nhất quan trọng hơn cả, Phương hiền chất tuyệt đối không nên bất cẩn, nhất định phải hoàn thành!   

             - Chuyện thứ hai, dù sao các tiên môn khác cũng sẽ phái thiên kiêu Đạo Tử đi vào tranh cướp dị bảo, chỉ sợ Phương hiền chất sẽ không quá dễ dàng, ý tứ của lão tổ cũng rất rõ ràng, ngươi không cần thiết phải bảo vệ tất cả dị bảo, bất quá Bát Hoang Thạch nhất định phải bảo đảm không cho những tiên môn khác lấy đi, ngoài ra những dị bảo xếp hạng trước mười trong bí cảnh, ít nhất cũng phải lấy được một nửa!   

             - Một nửa?   

             Trong lòng Phương Nguyên thầm nghĩ:   

             - Đây chính là ít nhất phải lấy được năm loại...   

             Hắn cũng ở trước đây mới biết, trong bí cảnh Kim gia, dị bảo vô số, bất quá qua nhiều năm như vậy, sớm đã bị các đời người của Kim gia tìm hiểu thông suốt, trừ kỳ hoa dị thảo mọc ở khắp nơi, còn có hơn ba mươi loại dị bảo, số lượng cực nhỏ, nhưng tác dụng lại lớn, đều được ghi vào bảng, kỳ danh là Thông Thiên Kỳ Bảo Lục, có thể nói, tiên môn khắp nơi tranh chấp không ngừng, chính là vì những dị bảo trên bảng kia.
 

Advertisement
';
Advertisement