- Là pháp ấn của lão tổ?
Kim Hàn Tuyết nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đại biến.
Đây là pháp ấn của Kim lão thái quân, còn dùng tốt hơn tất cả lệnh bài nào...
Nếu hắn tế lên pháp ấn này, thì nói rõ tất cả những chuyện kia đều là lão tổ lén lút thụ ý?
- Lão tổ...
Nàng hơi ngẩn ngơ, sau đó không nhịn được quát lên:
- Lão tổ muốn làm cái gì, không phải lệnh hắn giúp Kim gia chúng ta đoạt bảo sao?
- Bí cảnh to lớn, dị bảo vô số...
Ánh mắt Trường Nhạc sư thúc lạnh lẽo nói:
- Nhưng lão tổ có thể để mắt, lại chỉ có một loại...
Sau đó ánh mắt của hắn bắn ra tinh mang, pháp ấn trong lòng bàn tay cũng bộc phát quang mang, lớn tiếng quát lên:
- Tộc nhân Kim thị nghe lệnh, thấy ấn như thấy lão thái quân, không tiếc bất cứ giá nào, dùng bất luận thủ đoạn gì, quyết phải bắt người này, đoạt bốn đạo Lôi Linh trên người hắn...
Theo tiếng quát của hắn, chữ triện đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung.
Bốn phương tám hướng, không biết có bao nhiêu tu sĩ ngủ đông, sau khi nhìn thấy pháp ấn kia, trong lòng đều cả kinh, rời khỏi nơi mình mai phục, từng người điều khiển pháp bảo, ầm ầm ầm xẹt qua chân trời, vội vàng chạy tới...
Cát vàng cuồn cuộn, thế như hổ lang.
Linh quang lượn lờ ở giữa không trung kia, làm cho khí tức của bí cảnh trở nên xơ xác hơn mấy phần...
- Cái gì?
Vừa nghe được mật lệnh này, Kim Hàn Tuyết còn nghĩ mình nghe lầm, vẻ mặt khó có thể tin.
Tộc nhân Kim thị khác cũng chấn động, trước đây bọn họ đều bị giấu kín. Bây giờ nghe Trường Nhạc sư thúc thay thế lão tổ hạ lệnh, trong lòng càng thêm mê man. Tuy không nghĩ tới lão tổ lại bí mật ra lệnh như vậy, nhưng lại biết, pháp ấn kia không giả được, mà quy củ của Kim gia xưa nay, là thấy pháp ấn như thấy lão thái quân, cần vô điều kiện nghe lệnh!
Chỉ có Phương Nguyên nghe vậy, tựa hồ nghĩ rõ ràng một vấn đề nào đó, nhàn nhạt nói:
- Ta đã sớm phát hiện các ngươi lén lén lút lút, biết mình lực lượng không đủ, lại còn bám theo ta, như sợ ta chạy mất vậy, lại cố ý ẩn giấu mấy đạo nhân mã, không biết muốn làm cái gì, đến hiện tại mới biết nguyên lai dã tâm của Kim lão thái quân không nhỏ, lại coi trọng Tứ Tượng Lôi Linh của ta...
Nói đến chỗ này, hắn hơi dừng một chút, lại gật đầu nói:
- Như vậy nàng cho ta Bất Tử Liễu mới có thể hiểu được...
- Các ngươi... sao có thể làm ra chuyện như vậy?
Kim Hàn Tuyết phản ứng lại, phẫn nộ nói:
- Hắn vừa mới giúp chúng ta giải quyết mầm họa trong bí cảnh, bây giờ các ngươi lại muốn đoạt đạo cơ của hắn, sự tình vong ân phụ nghĩa, qua cầu rút ván bực này, há là Kim gia chúng ta có thể làm ra được?
Phương Nguyên nghe vậy cũng hơi ngẩn người, nghĩ thầm nàng đúng là đầu gỗ mà.
Tuy nghĩ như vậy, nhưng hắn không khách khí nữa, nhanh chân đi về phía trước.
Tuy không biết chủ ý chân chính của Kim lão thái quân là gì, nhưng hắn lại biết không dễ dàng lấy được Lôi pháp như vậy.
Lại thêm Kim gia làm việc, thoạt nhìn rất chu đáo, trên thực tế cũng không phải hoàn toàn không có kẽ hở.
Điểm đơn giản nhất là: vì sao tu sĩ Trúc Cơ của Kim gia theo mình vào ít như thế?
Kim gia là đại thế gia, chỉ là tộc nhân chủ mạch liền có mười chi, ngoài ra còn có chi thứ khổng lồ, thế gia vạn năm, tộc nhân khó có thể thống kê, còn nghe nói Kim gia ở trong bóng tối nâng đỡ ít nhất ba bốn tiên môn, đều là một phần thực lực của bọn hắn.
Nhiều thế lực như vậy, tổng cộng chỉ có ba mươi mấy vị tu sĩ Trúc Cơ?
E là có ít nhất bảy phần lực lượng bị che giấu!
Một vấn đề khác là, những tộc nhân Kim gia này, lại gắt gao đi theo mình?
Ngay cả nơi hung hiểm như Tử Vụ Hải, cũng có người dám theo mình nhảy xuống, liều mạng xông lên...
Đây là giảng nghĩa khí sao?
Phương Nguyên tình nguyện tin tưởng, là đối phương không muốn mình thoát ly tầm mắt của bọn hắn!
- Xin Tuyết tiểu thư tránh ra, lão thái quân biết ngươi không làm được chuyện như thế, mới không có nói cho ngươi biết!
Trường Nhạc Sư nghe Kim Hàn Tuyết chất vấn, cũng sầm mặt lại, lơ đãng nhìn lướt qua sau lưng.
Sau lưng hắn, bốn phương tám hướng, lúc này thình lình có mấy chục đạo khí cơ mạnh mẽ vô biên xông thẳng vân tiêu, nhanh chóng lao tới.
Đó là cao thủ Kim gia vốn bố trí mai phục ở Bát Hoang Sơn, bây giờ lại không thể không chạy tới nơi này...
Trên mặt Trường Nhạc Sư Thúc lộ ra nụ cười:
- Phương đạo hữu, ta không biết ngươi là làm sao nhìn thấu kế hoạch của chúng ta, nhưng Kim gia ta dùng năm đội cao thủ Trúc Cơ, dùng năm đại pháp bảo đến bắt ngươi, dù ngươi thông minh như thế nào đi nữa, kết quả cũng giống như vậy!
- Chuẩn bị nhiều người như vậy tới đối phó ta?
Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn lên, có thể cảm ứng được những khí tức phục binh kia nhanh chóng tiếp cận.
Lúc ẩn lúc hiện, chia làm năm đường cao thủ, phân biệt từ sâu trong Bát Hoang Sơn lao đến, mang theo hung khí khó tả.
Từ khí cơ và sát ý đến xem, thực lực của những người này không phải đám đệ tử Kim gia trước mắt có thể so sánh.
- Chúng ta sẽ không coi thường một Thiên Đạo Trúc Cơ!
Trường Nhạc Sư Thúc thấp giọng trả lời Phương Nguyên.
Phương Nguyên gật đầu:
- Nhìn ra được các ngươi rất cẩn thận...