Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Trong những khí cơ nhanh chóng tiếp cận kia, Phương Nguyên có thể rõ ràng cảm giác được, trong đó có một vài nhân vật rất cường hãn, e rằng đều là Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí tiếp cận nửa bước Kim Đan, bình thường mà nói, rất ít đại gia tộc có thể lập tức tập hợp được nhiều nửa bước Kim Đan như vậy, đây là Kim gia nhằm vào đặc tính chỉ có Trúc Cơ vào được Thông Thiên Bí Cảnh, cố ý bồi dưỡng ra được.   

             Chỉ từ tu vi mà nói, những người kia đều cao hơn Phương Nguyên.   

             Vì tuy Phương Nguyên bị Kim lão thái quân mạnh mẽ trồng xuống Bất Tử Liễu, tứ tướng tụ hội, nhưng cũng chỉ là Trúc Cơ tầng tám mà thôi.   

             Ở dưới tình huống nhiều người mai phục như vậy, nếu Phương Nguyên không cẩn thận tiến vào Bát Hoang Sơn, rơi vào trong đại trận bọn họ bố trí trước, lại có nhiều cao thủ mang theo pháp bảo vây công, như vậy dù Phương Nguyên là Thiên Đạo Trúc Cơ, cũng sẽ chắp cánh khó thoát...   

             Mà bây giờ, dù Phương Nguyên sớm làm khó dễ, không có tiến vào Bát Hoang Sơn, bọn họ cũng nắm chắc phần thắng.   

             Thêm vào Trường Nhạc Sư Thúc, tổng cộng có sáu vị Trúc Cơ đỉnh phong tay cầm pháp bảo, còn có nhiều người giúp đỡ như vậy, chỉ sợ tu sĩ Kim Đan bình thường cũng bị vây giết, huống chi trước mắt chỉ là Thiên Đạo Trúc Cơ?   

             Quan trọng hơn là, bây giờ đang ở trong Thông Thiên Bí Cảnh, bản lĩnh của Phương Nguyên lại lớn, còn có thể chạy đi đâu?   

             Vì lẽ đó hắn chỉ có một con đường, cái kia chính là tử lộ...   

             Chỉ có một điều để Trường Nhạc Sư Thúc không hài lòng là, không thể theo kế hoạch lúc đầu, âm thầm dụ Phương Nguyên vào Bát Hoang Sơn, ở nơi này sẽ rất dễ lộ ra phong thanh, nếu ngoại giới biết Kim gia ra tay hại một Thiên Đạo Trúc Cơ, danh tiếng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn!   

             Dù sao danh tiếng của Kim gia vẫn rất tốt!   

             - Như vậy nói cách khác, sự tình Kim lão thái quân đáp ứng cho ta nửa quyển Lôi pháp chỉ là giả?   

             Ánh mắt của Phương Nguyên dần dần lạnh xuống, nhìn Trường Nhạc Sư Thúc hỏi.   

             Trường Nhạc Sư Thúc cũng cẩn thận nhìn Phương Nguyên, lạnh lùng nói:   

             - Người chết là không cần tâm pháp gì...   

             - Xem ra trước kia ta nghĩ đều không sai...   

             Phương Nguyên lấy được đáp án, khí cơ trên người chậm rãi vọt lên:   

             - Không bức đến tuyệt lộ, các ngươi sẽ không trả nợ...   

             Bạch!   

             Theo tiếng hét này, lôi tước ở sau lưng đột nhiên giương cánh, điện quang ngập trời, càn quét tứ phương.   

             Mà hắn ở dưới lôi tước che chở, thì giống như hung thần xuất thế.   

             - Nhanh, ngăn cản hắn!   

             Nhìn thấy tình cảnh này, Trường Nhạc Sư Thúc kinh hãi, há miệng kêu to, mình lại xoay người bỏ trốn, viện binh đã sắp tới, hắn không muốn đơn độc đối mặt tu sĩ Thiên Đạo Trúc Cơ, dù sao vị tổ tông ở trong khuông lớn sau lưng hắn, cũng cần hắn đến che chở.   

             Lúc này xung quanh Phương Nguyên, những đệ tử Kim thị kia đều rống to lao tới.   

             Nếu đây là mật lệnh của Kim lão thái quân, bọn họ tự nhiên phải vô điều kiện tuân thủ...   

             Trước lúc vào bí cảnh, bọn họ đều làm đủ chuẩn bị, các trưởng bối cũng tận khả năng cho bọn hắn một vài pháp khí, phù triện hộ thân… cộng thêm thực lực của bọn họ, bây giờ chen chúc tới, các loại phi kiếm, phù triện, pháp khí che kín hư không, giống như mưa rơi đánh về phía Phương Nguyên, nhìn có vẻ cực kỳ khủng bố, như muốn bao phủ Phương Nguyên lại.   

             - Các ngươi không phải vẫn muốn kiến thức thực lực chân chính của Thiên Đạo Trúc Cơ sao?   

             Ánh mắt của Phương Nguyên lạnh lẽo, đạp ra một bước.   

             Trong nháy mắt, pháp lực ầm ầm vận chuyển, con Chu Tước giương cánh kia lại bành trướng, từ xòe hai cánh dài ba bốn trượng, đã biến thành bảy tám trượng, lớn hơn gấp đôi, khí cơ trên người cũng đáng sợ hơn, cuồn cuộn quét qua hai bên, xung quanh giống như lôi hải, khuấy động bốn phương.   

             Rầm...   

             Bất luận là pháp khí cũng tốt, phi kiếm cũng tốt, hay thân thể tộc nhân Kim thị cũng được, ở dưới sấm sét khuấy động, tất cả đều đứng không vững, đồng thời bay về phía sau.   

             Sắc mặt từng người đều giống như gặp ma.   

             Trước đó bọn họ đều biết Thiên Đạo Trúc Cơ thực lực mạnh mẽ, nhưng chưa chính diện giao thủ, còn thật không biết sẽ mạnh mẽ đến trình độ này, mà nghe Phương Nguyên nói, trong lòng không khỏi cười khổ:   

             - Sương Nhi tiểu thư nói muốn kiến thức thực lực chân chính của Thiên Đạo Trúc Cơ, nhưng đây là vì muốn ngươi ra tay, cướp đồ vật của những thiên kiêu kia... còn chúng ta không muốn kiến thức thực lực chân chính của ngươi chút nào nha...   

             Phương Nguyên tự nhiên không để ý tới những thứ này, điều động Lôi Linh Chu Tước đến trạng thái mạnh nhất, đột nhiên đạp ra một bước.   

             Hai mắt như kiếm, tập trung Trường Nhạc Sư Thúc đang chạy trối chết kia, cùng với cái khuông lớn sau lưng hắn.   

             - Phương sư huynh...   

             Nhưng ngay khi hắn bước ra, có một người lại giang hai tay ngăn ở trước mặt hắn.   

             Là Kim Hàn Tuyết, nàng cắn môi, vẻ mặt thống khổ nói:   

             - Ngươi nhất định phải cùng Kim gia chúng ta đấu một mất một còn sao?   

             Ở trong mắt nàng tràn ngập ý cầu khẩn:   

             - Sự tình hẳn sẽ còn có những phương pháp giải quyết khác chứ!   

             - Ngươi là người duy nhất ta không ghét ở Kim gia...   

             Thân hình Phương Nguyên hơi ngừng lại, cúi người nhìn nàng, trong lòng hơi có chút bất đắc dĩ, thấp giọng nói:   

             - Vì lẽ đó ta cũng khuyên ngươi một câu, có một số thời khắc, ngươi nhất định phải thừa nhận sự kiện này chính là như vậy, thì mới có thể nghĩ ra đối sách...
 

Advertisement
';
Advertisement