Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Đáy mắt Kim lão thái quân chớp qua một tia hàn quang, bàn tay khẽ lật, bên người hiện ra một mảnh hư ảnh, nhìn không rõ ràng là ở chỗ nào, nhưng bên trong lại có một đạo hư ảnh không ngừng lưu chuyển, di động trái phải, lúc nhìn thấy đạo hư ảnh kia, Kim lão thái quân tựa hồ thở ra một hơi, thấp giọng trầm ngâm nói:   

             - Cũng may, bảo bối kia của ta vẫn sống sót, xem ra còn có hi vọng...   

             ...   

             - Trong bí cảnh rốt cục đã xảy ra chuyện gì?   

             Mà lúc này, đám người ở bên ngoài thấy Kim lão thái quân bất ngờ che lại khu vực nàng đang đứng, không cho người ngoài nghe được đối thoại giữa nàng và tên tộc nhân kia, trong lòng nhất thời tuôn ra vô số suy đoán. Hơn nữa bọn hắn dù không nghe được lời lẽ của Kim lão thái quân, nhưng lại có thể nhìn thấy trong tầng sương mù mịt mờ kia, Kim lão thái quân mặt đầy lửa giận, điều này càng khiến bọn hắn cảm thấy hồ nghi, dồn dập suy đoán.   

             Có người không nhịn được nghĩ:   

             - Chẳng lẽ bí bảo trong bí cảnh đã bị người chiếm mất?   

             - Nhưng dù có là dị bảo bị đoạt, Kim lão thái quân cũng không đến nỗi thất thái đến vậy a?   

             Lại có người khác nhắc nhở:   

             - Huống hồ, không phải Kim gia có mời một vị Thiên Đạo Trúc Cơ đến tọa trấn ư? Có cao thủ như thế ở bên trong, Kim gia dù kém đến mấy cũng vẫn có thể bắt lấy đại bộ phận dị bảo mới đúng. Rõ ràng nắm chắc phần thắng, lại có thể xảy ra chuyện gì được?   

             - Ha ha, đúng a...   

             Có người nghe được lời này, lập tức nhịn không được cười lạnh nói:   

             - Kim gia nhìn như hào phóng, nhưng thật khó khăn mới mở ra bí cảnh, lại cố ý bố trí một vị Thiên Đạo Trúc Cơ đi vào tranh đoạt với đám con cháu trong môn hạ chúng ta, đây là cách hành xử nên có của đại thế gia một phương ư? Làm sao, giờ xảy ra bất trắc, chẳng lẽ là vị Thiên Đạo Trúc Cơ kia vô dụng, không đạt tới yêu cầu của các nàng?   

             Đủ loại suy đoán nghị luận vang lên, bầu không khí đột nhiên trở nên cực căng thẳng.   

             Đúng lúc này, Kim lão thái quân phất tay áo thu lại lĩnh vực, nét mặt âm trầm đứng dậy.   

             - Lão tổ tông, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?   

             - Lão thái quân, nếu bí cảnh có chuyện, còn mong nói thẳng cho biết...   

             Trong nhất thời, chúng nhân ngừng lại tranh luận, không ít người đức cao vọng trọng dồn dập đứng dậy hỏi dò.   

             - Để chư vị chê cười...   

             Kim lão thái quân lại chỉ trầm mặc đánh giá đám người chung quanh, một lúc sau mới chậm rãi thở dài:   

             - Là Kim gia ta nhìn sai người, trước đây lão thân vì muốn giải mối họa trong bí cảnh mới để một tên vãn bối tiến vào bí cảnh tọa trấn, vốn là tin tưởng hắn, lại không ngờ rằng, người này lòng lang dạ thú, thấy lợi quên nghĩa, ở trong bí cảnh, thấy được các loại dị bảo liền đại phát cuồng tính, đột nhiên ra tay, hiện tại, gần trăm tộc nhân Kim thị đều đã bị người này tàn sát không còn, hắn chính đang ở trong bí cảnh, để người đi ra truyền tin uy hiếp lão thân...   

             - Cái gì?   

             Nghe được phen giải thích này của Kim lão thái quân, tất cả mọi người đều như nghe được chuyện gì đó hết sức hoang đường.   

             - Tên Thiên Đạo Trúc Cơ kia không ngờ lại phản bội Kim gia?   

             - Điều này sao có thể, chẳng lẽ tên Thiên Đạo Trúc Cơ đó không định đi ra nữa?   

             - Việc này không đơn giản vậy đâu?   

             Chúng nhân xung quanh đều lộ vẻ hồ nghi, khó mà tin tưởng.   

             Bọn hắn lại không phải kẻ ngu, há lý nào lại dễ dàng bị qua mặt vậy được?   

             Các thế gia tiên môn đều tinh như quỷ, bàn tính trong bụng đánh vang lách cách. .   

             Giờ nghe Kim lão thái quân nói vậy, tuy nhất thời kinh ngạc không thôi, nhưng trên mặt rõ ràng đều lộ vẻ không tin.   

             Chẳng qua, Kim lão thái quân cũng không có ý tranh biện thật giả với bọn hắn, sớm đã chuẩn bị tinh thần bị người nghi kỵ rồi, thế là sắc mặt trầm xuống, điềm nhiên nói:   

             - Việc này có lẽ còn có vài điểm khả nghi, nhưng lão thân không muốn truy cứu đến cùng, ta chỉ biết Kim thị vô năng, không trị được hắn, giờ mới khiến tiểu tặc kia giễu võ giương oai trong Thông Thiên bí cảnh, mười đại dị bảo trong bí cảnh cũng đã có bảy tám loại rơi trên người hắn, thực không dám giấu, thậm chí ngay cả mấy loại dị bảo người ngoài không biết cũng đều bị hắn chiếm đi...   

             - Dị bảo quý hiếm?   

             Đám người chung quanh nghe vậy đều cũng trầm xuống, yên tĩnh lắng nghe Kim lão thái quân.   

             - Việc đã đến nước này, phải lấy đại cục làm trọng, lão thân đành vung ra khuôn mặt già này...   

             Kim lão thái quân nói, rồi lại thở dài một tiếng, bộ dạng rất là tiều tụy, quải trượng hình đầu rồng trong tay trùng trùng chống xuống đất, trầm giọng nói:   

             - Chư vị đồng đạo, hậu nhân Kim gia ta vô năng, trị không được mầm họa kia, giờ chỉ còn mong cao túc* môn hạ chư vị tương trợ...   

             *tôn xưng học trò của người khác   

             Hoa...   

             Nghe xong câu này, chung quanh nhất thời yên tĩnh, vô số người âm thầm trao đổi ánh mắt.   

             Còn chưa rõ ràng trong bí cảnh rốt cục đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể xác định, xem ra tên Thiên Đạo Trúc Cơ được Kim gia mời đến tọa trấn quả thực xảy ra vấn đề, giờ người Kim gia không làm gì được đối phương mới hướng bọn hắn cầu viện binh?   

             Đây không phải chuyện nhỏ, nhất thời không ai dám đứng ra đáp lời.   

             Trước khi mở miệng, Kim lão thái quân rõ ràng sớm có đoán trước, thấy thế chỉ cười lạnh một tiếng, thuận miệng nói tiếp:   

             - Kẻ này hung ác điên cuồng, lão thân tuyệt cũng sẽ không khiến môn hạ chư vị tương trợ không công.
 

Advertisement
';
Advertisement