Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

- Nhân đây, lấy người thiên hạ làm chứng cho lão thân, vô luận môn phái nào, đạo môn chính hay tà, phàm là có người trị được kẻ kia, nếu giao lại cho tộc nhân Kim gia ta xử trí, tất cả các loại dị bảo trên thân kẻ kia đều được tính là đáp tạ, dù cả mười đại dị bảo đều bị lấy đi hết thảy, Kim gia ta cũng sẽ không có gì dị nghị!   

             Bá...   

             Giờ khắc này, tròng mắt không biết bao nhiêu người tại trường đều sáng rực lên.   

             ... Dị bảo trên thân tên Thiên Đạo Trúc Cơ kia, chỉ cần cướp được liền sẽ về tay?   

             Kim lão thái quân lại nói tiếp:   

             - Ngoài ra, lão thân còn nguyện ý dâng lên ba khối Bát Hoang Thạch, một gốc Lưu Ly Thụ, vạn lượng linh tinh, một lô Cửu Chuyển Tuyết Sơn Đan, tính là chút đền đáp của Kim gia, chuyển cho người nào thay Kim gia ta thanh lý môn hộ...   

             Oanh...   

             Nghe được câu này, chúng nhân chung quanh đã không thể chỉ dùng động tâm là có thể hình dung.   

             - Lão tổ tông lại bớt giận...   

             Ngay cả mấy vị Kim Đan lão tổ Kim gia tại trường vừa nghe được lời ấy đều nhịn không được mở miệng khuyên nhủ.   

             Thẳng đến hiện tại, bọn hắn còn không biết đã xảy ra chuyện gì, song có thể nhìn ra được, lão tổ tông đã thật sự nộ khí xung thiên.   

             Thậm chí bọn hắn còn cảm thấy, lão tổ tông đã giận đến váng đầu!   

             Ba khối Bát Hoang Thạch, một gốc Lưu Ly Thụ, vạn lượng linh tinh, một lô Cửu Chuyển Tuyết Sơn Đan...   

             Lão nhân gia ngài có biết những tài nguyên này trân quý cỡ nào không?   

             Chỉ riêng Bát Hoang Thạch có thể luyện chế Phi Sơn Thần Thạch, trong bí cảnh Kỳ Bảo Lục đã là dị bảo được xếp hạng thứ nhất.   

             Hơn trăm năm cũng mới chỉ ngưng kết ra được một khối mà thôi!   

             Lão tổ tông một hơi hứa ra ba khối, bằng với cầm ra tích lũy mấy trăm năm của Kim gia!   

             Còn Lưu Ly Thụ, đây cũng là một loại kỳ trân dị bảo rèn luyện đạo cốt cho tu sĩ Kim Đan, đặt ở trong tay đại thương nhân Trung Châu, một nhánh vẻn vẹn chừng đầu ngón tay liền có thể bán được ra giá cao tận vạn lượng linh tinh, thế mà lão tổ tông lại hứa hẹn nguyên cả một gốc?   

             Càng đừng nói tới Cửu Chuyển Tuyết Sơn Đan...   

             Dù bọn hắn có là lão tổ Kim gia, với thứ như Tuyết Sơn Đan, mỗi năm cũng chỉ được chia cho mấy viên mà thôi!   

             Càng quan trọng hơn chính là mấy loại trân bảo người ngoài không biết mà lão tổ tông vừa nhắc tới...   

             Trong Thông Thiên bí cảnh quả thật có một ít trân bảo không kém gì Bát Hoang Thạch, chẳng qua Kim gia không phải không có đầu óc, bọn hắn cố ý thả ra một bộ phận Kỳ Bảo Lục, công khai phần nào tài nguyên hiếm thấy trong bí cảnh, mục đích chính là hấp dẫn sự chú ý từ người ngoài, để bọn họ đi đoạt những vật kia, lại có mấy loại dị bảo bọn hắn cố ý giấu đi, chỉ có người Kim gia mới biết!   

             Nếu chia dị bảo trong Thông Thiên bí cảnh Kim gia ra làm ba loại, như vậy từ vị trí thứ ba mươi sáu đến thứ mười trên Kỳ Bảo Lục chỉ được tính là loại có giá trị thấp nhất, từ vị trí thứ mười đến thứ hai chẳng qua cũng chỉ được xếp trung đẳng mà thôi!   

             Dị bảo chân chính phải kể đến năm loại thần vật không muốn người biết, bao gồm Bát Hoang Thạch.   

             Ở ngoài sáng, Bát Hoang Thạch là dị bảo hàng đầu trong Thông Thiên bí cảnh.   

             Nhưng ở trong mắt người Kim gia, đó chỉ là một trong mấy loại thần vật, thậm chí còn không được tính là mạnh nhất!   

             Mấy loại thần vật này được giấu sâu trong bí cảnh, ở nơi người ngoài khó mà biết được, trước nay đều là do các tử sĩ yên ắng cầm về.   

             Mà giờ, nếu mấy loại thần vật kia rơi vào trong tay tên Thiên Đạo Trúc Cơ, lão tổ tông chẳng lẽ thật sẽ hứa cho người khác?   

             Mặc dù nàng là lão tổ tông, nhưng như thế không có nghĩa là nàng có thể lụi bại tài sản gia tộc như vậy...   

             Đáng tiếc, tiếng nhắc nhở của bọn hắn còn chưa ra khỏi miệng, lập tức liền bị dìm ngập trong mảnh sóng triều chung quanh.   

             Đám trưởng lão các đại tiên môn và thế gia đều không phải kẻ ngu, vừa nghe Kim lão thái quân nói thế, ai nấy không khỏi hưng phấn đến độ hai mắt bốc lửa, không biết bao người dồn dập đứng lên, từng người hiên ngang lẫm liệt, kêu nói:   

             - Kim lão thái quân cứ yên tâm...   

             - Việc này chúng ta nhất định sẽ tận hết sức mình!   

             - Ha ha, tru nghịch thủ chính, đó là chuyện chúng ta nên làm!   

             ...   

             ...   

             Trong một mảnh tiếng kêu hô kích động, ngay ở lối ra bí cảnh, trên một tòa Tiên Đài phía bên trái, mấy vị nữ tử trung niên thân khoác áo trắng ngồi xếp bằng, trong đó người ngồi ở tận cùng trong nhất, giữa lúc chung quanh ồn ào huyên náo, ánh mắt lại vẫn bình tĩnh dị thường, không có vẻ gì là bị chuyện bên ngoài quấy nhiễu, nhưng vừa nghe được Kim lão thái quân nói vậy, nàng lại khe khẽ mở mắt ra, đột nhiên bắn ra một đạo linh quang.   

             Đạo linh quang kia vút đi cực nhanh, cũng trở về cực nhanh.   

             Nàng ngưng thần cảm ứng nội dung trong linh quang nội, khóe miệng nhếch lên ý cười, sau đó quay sang phân phó mấy người bên cạnh:   

             - Nói cho Văn Hương, chuyện này Thủy Nguyệt tông chúng ta nhận lời, hơn nữa, lúc nàng chém giết tên Thiên Đạo Trúc Cơ, cho phép nàng sử dụng món đồ kia!   

             - ... Tuân mệnh!   

             Bên cạnh nàng, mấy vị lão ẩu áo trắng nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, nửa ngày mới đáp ứng.   

             ...   

             ...   

             Một bên khác, Đổng gia cũng đang nghỉ ngơi trên một khối Tiên Đài, gia chủ Đổng gia niên kỷ ước chừng bốn năm mươi, nghe vậy cũng bất động thanh sắc gật đầu, sau đó truyền tin:   

             - Nói cho Tô Nhi, để nàng tùy cơ hành sự, không được chủ quan!
 

Advertisement
';
Advertisement