Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Nhưng hiện giờ hắn không ngờ muốn ở trong trận đại chiến này trực tiếp chữa thương?   

             Chẳng trách Thôi gia Đạo Tử lại nổi giận...   

             Theo hắn, điều này thậm chí được cho là một loại khinh thị của Phương Nguyên đối với hắn.   

             - Ầm ầm ầm...   

             Con cá chép xanh đó vòng ở trước người Phương Nguyên, cản lại vô số đạo vũ khí đánh, mỗi khi đón đỡ một kiện binh khí, Lôi Lý đều sẽ lộ ra ảm đạm đi một phần, nhưng nằm ngoài dự đoán mọi người, liên tiếp đỡ hơn mười đòn, không ngờ vẫn không bị xóa diệt.   

             - Đó là bảo vật gì?   

             Thôi gia Đạo Tử nhìn chằm chằm con cá xanh, đã sớm nhìn ra, cá đó nhất định là vật phi phàm.   

             Chỉ có điều, cho dù phẩm cấp của ngươi có cao tới đâu, tiêu hao như vậy, có thể chống đỡ được bao lâu?   

             Càng không thể ở trong thời gian trước khi cá xanh này bị xóa diệt mà dưỡng khỏi thương thế.   

             Ý nghĩ này khiến cho thế công của Thôi gia Đạo Tửcàng hung ác điên cuồng hơn, binh khí đầy trời gào thét mà xuống, giống như gió mạnh mưa rào.   

             - Còn có cơ hội.   

             Cũng đúng vào lúc này, trên mặt Phương Nguyên đang nghênh đón sự cuồng công của Thôi gia Đạo Tử lộ ra một tia tàn nhẫn.   

             Đột nhiên, tay trái hắn bấm một pháp ấn.   

             Ầm!   

             Sau lưng hắn, Bất Tử Liễu vấn vít lôi điện, bằng không sinh trưởng, ngàn vạn cành liễu theo gió bay múa...   

             - Ngươi là muốn...   

             Từ rất xa nhìn thấy một màn này, ánh mắt Thôi gia Đạo Tử đột nhiên trở nên lạnh lùng.   

             Mà Phương Nguyên cũng nghênh đón cái nhìn của hắn, tâm thần căng thẳng:   

             - Hy vọng Bất Tử Liễu này không khiến ta thất vọng...   

             Khi hắn nghĩ tới vấn đề này, trên Bất Tử Liễu, đã có sinh cơ mênh mông ùa tới nhục thân của hắn!   

             Theo sinh cơ này xuất hiện, thương thế trên vai phải vai phải rõ ràng đã lành lại nhanh hơn mấy phần!   

             Đối với người khác mà nói, thương thế nặng như vậy, có lẽ căn bản không thể trong lúc vội vã mà phục hồi được, nhất là dưới tình huống bị cao thủ như Thôi gia Đạo Tử từng bước bức tới, lại không thể có bất kỳ cơ hội nào để phục hồi thương thế của bản thân, nhưng đối với Phương Nguyên mà nói lại là chưa chắc, đạo Lôi Linh thứ tư Bất Tử Liễu của hắn, chỗ lợi hại thực sự vốn không phải ở chỗ hóa thành Lôi Tiên để tấn công.   

             Bất Tử Liễu, trong tên có hai chữ bất tử, ý của nó chính là ở sinh mệnh lực cường đại!   

             Trong truyền thuyết, sau khi gỗ này bị bẻ đi, bị lửa đốt cháy, bị sét đánh, bị vạn độc tập kích, lại chìm vào Bắc Hải cực hàn mấy trăm năm, sớm đã héo rũ đến cực hạn, khi lấy về, cắm vào trong tịnh bình, vẫn có thể nẩy mầm mọc cành, sinh cơ sống lại!   

             Cũng chính bởi vì có năng lực kỳ dị bực này, cho nên mới tên là "Bất tử"   

             Phương Nguyên có Bất Tử Liễu làm Lôi Linh, vốn đã là hòa thành một thể với Bất Tử Liễu, chỉ là thời gian hắn có được Bất Tử Liễu còn ngắn, chưa đủ thời gian để tham ngộ sự huyền diệu của Bất Tử Liễu này, chỉ có thể tạm thời sử dụng làm vũ khí.   

             Nhưng đến lúc này, vào thời điểm nguy cơ, lại không có lựa chọn khác.   

             Hắn muốn mượn sinh mệnh lực cường đại của Bất Tử Liễu, cường hành khôi phục cánh tay phải bị thương của mình, sau đó mới giết Thôi gia Đạo Tử.   

             Lúc này, đại khái cũng chỉ cần thời gian một chén trà...   

             Chỉ cần thời gian một chén trà, thương thế trên vai phải của hắn liền có thể hoàn toàn khỏi hẳn!   

             Thanh Sắc Lôi Lý chắc đủ để giúp mình chống đỡ qua chút thời gian này!   

             Một đạo Lôi Linh này dù sao cũng là dùng thủy tướng chi linh mà luyện hóa, đó cũng là một loại thần vật!   

             Có lẽ lực công kích của nó không quá mạnh, luận về sự cuồng bạo và linh hoạt, còn không cường đại bằng Lôi Linh Chu Tước được Phương Nguyên luyện ra từ nhỏ, nhưng ở đạo phòng thủ, nó lại có tất cả đặc điểm của thần vật thủy tướng, sự mềm dẻo, liên miên, am hiểu nhất là hóa giải lực đạo của đối thủ...   

             Khi nó công tới đối thủ, vẫn không nhìn ra có bao nhiêu lợi hại, nhưng khi phòng thủ, mới khiến người ta phát hiện là thật sự rất khó chơi!   

             Cành liễu của Bất Tử Liễu múa lượn, đong đưa không ngừng, dường như lờ mờ bắt đầu trở nên có chút ảm đạm...   

             Nhưng theo sự ảm đạm của nó, khí cơ trên người Phương Nguyên lại càng lúc càng mạnh!   

             Chỉ cần thêm một lát thời gian, mình liền có thể thương thế khỏi hẳn, lại lần nữa sử kiếm...   

             Nhưng cũng đúng vào lúc này, một chuyện hắn cũng không ngờ tới lại xuất hiện.   

             Bất Tử Liễu Vốn đang phiêu đãng ở phía sau ở tại, sinh mệnh lực đang cuồn cuộn không ngừng truyền tới trên người hắn, đột nhiên cành liễu đang phiêu đãng lại bọc hắn lại vào trong, chẳng những không có sinh mệnh lực truyền tới trên người hắn, ngược lại bắt đầu cướp đi sinh mệnh lực của hắn!   

             Biến hóa này khiến cho Phương Nguyên trong lòng cả kinh, vội vàng quay đầu, sau đó liền nhìn thấy một đống thịt nát giống như quái vật.   

             Quả thậ tđó chỉ có thể xem như một đống thịt nát!   

             Bởi vì đó căn bản không thành hình người, nhìn thì chỉ dài khoảng ba thước, dường như tứ chi cả người đều co vào trong thân thể, mặt đầy nhiều nếp nhăn, chỉ có lờ mờ một chỗ nổi lên, bên trên mọc ra lông đen, tựa hồ là tóc, nhìn thì chắc là bộ dạng của cái đầu.   

             Mà ở chỗ lồi lên, có hai cái lỗ, bên trong đang bắn ra quang mang tham lam, đó hẳn là mắt?   

             Hắn lúc này, không ngờ đang bay ở phía sau Bất Tử Liễu, không ngừng co rút lại, cũng không ngừng kêu to "Chít chít".   

             Mà từ trong thân thể hắn, lại xuất hiện từng đợt từng đợt hắc tuyến nhè nhẹ, quấn trên cành liễu của Bất Tử Liễu.   

             Lúc này hắn không ngờ đang dùng sức xé ra, dường như muốn kéo Bất Tử Liễu từ trong cơ thể Phương Nguyên ra.   

             - Nguyệt Lãnh sư huynh.   

             Mà Thôi gia Đạo Tử, sau khi nhìn thấy một màn này xuất hiện, cũng hơi ngẩn ra.  

             Sau đó hắn ngưng thần nhìn về phía đống thịt nát, chậm rãi từ trên khí cơ đó phân biệt ra một người.

Advertisement
';
Advertisement