Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Thôi gia Trung Châu năm đó vì thay đạo tử Thôi gia cầu một đạo bí quyết Bát Hoang Đại Phong Quyết, tốn hết nửa gia tài.   

             Mà Kim gia Thiên Lai Thành hiện giờ lại dựa vào cái gì hùng thị tứ vực?   

             Không phải bởi vì Kim gia có một đạo Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn thôi sao?   

             Có thể, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này là mạch máu của Kim gia, là căn cơ lập thế.   

             Tiểu bối Kim gia không có truyền nhân, đó chỉ là cách nói bên ngoài, trên thực tế thật xem Kim gia không có hậu đại sao?   

             Hai mươi năm trước, không phải là xuất hiện một vị kỳ tài bất thế có được thần thông thiên phú, lại kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ sao?   

             Nhưng kết quả, vị kỳ tài bất thế kia bị hủy, nguyên nhân bởi vì Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Kim gia không được đầy đủ, mà lão thái quân kia dùng tà pháp cũng không thể cứu được hắn…   

             Nhưng nếu Kim gia có được Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ thì sao? Bi kịch hai mươi năm trước sẽ không tiếp diễn nữa, Kim gia sẽ phát triển không ngừng!   

             Chẳng qua, lý giải thì lý giải, nhưng thực hiện của Kim lão thái quân lại căn bản không có người tán đồng…   

             Bởi vì thật rõ ràng, đối phương bị làm khó dễ lâu như vậy, làm sao có thể giao quyển lôi pháp cuối cùng cho ngươi?   

             Nhất là lôi pháp này vốn dĩ do sư phó người ta thôi diễn ra, mà vị sư phó kia lại bị lôi pháp giả của Kim gia các ngươi hại chết…   

             Cũng ngay bên ngoài bí cảnh, Kim lão thái quân hô lên không tiếc giao nửa Thiên Lai Thành cho Phương Nguyên đổi lấy Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ, Đệ Thập Tổ Kim gia trong bí cảnh cũng đồng dạng vội vàng nói ra những lời này:   

             - Ngươi đã có lôi pháp đầy đủ rồi, ta đây dám cam đoan, Kim gia nguyện ý trả hết thảy giá lớn trao đổi cùng ngươi. Ngươi… ngươi có nguyện ý trả lại lôi pháp Thái Hoa thôi diễn ra không…   

             - Kim gia cho dù dùng cả Thiên Lai Thành đến đổi, ta cũng sẽ không trả lại lôi pháp cho Kim gia!   

             Vẻ mặt Phương Nguyên không chút thay đổi, lại phi thường nghiêm túc nói ra câu trả lời này.   

             … …   

             … …   

             Sau đó tất cả người Kim gia đều giật mình, Kim lão thái quân giống như người điên cũng giật mình.   

             Trên nét mặt già nua của nàng xuất hiện biểu tình phẫn nộ vặn vẹo…   

             - Vì sao?   

             Đệ Thập Tổ Kim gia vào lúc này cũng khó hiểu hỏi:   

             - Đây dù sao cũng là một cơ hội tốt, ngươi thế nào cũng phải đi ra ngoài chứ!   

             Ngay cả Kim Hàn Tuyết cũng không nhịn được gật đầu.   

             Các nàng cũng không biết Phương Nguyên muốn đối mặt với lửa giận của Kim lão thái quân thế nào. Trên thực tế, bọn họ vốn ngay từ đầu cũng không hiểu Phương Nguyên vì sao ở rong bí cảnh làm ra nhiều chuyện điên cuồng như vậy, thật giống như không định đi ra ngoài…   

             Chỉ cần hắn ra ngoài sẽ gặp phải Kim lão thái quân!   

             - Sự tình sau này để sau này nói, ta không muốn làm giao dịch gì với Kim gia!   

             Phương Nguyên lạnh lùng mở miệng:   

             - Ta không phải Kim gia, cũng không biết hành vi của Kim gia. Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này ta vì sao không thể truyền thụ? Chính là, người trong thiên hạ đều có thể cầu pháp với ta, duy độc Kim gia, không ở trong danh sách này!   

             Thập Tổ Kim gia, tộc nhân Kim gia cùng với đám tu sĩ chung quanh nghe xong lời này, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.   

             Biểu tình trên mặt mỗi người đều thật phức tạp…   

             Thập Tổ Kim gia nhìn ra kiên định trong lòng Phương Nguyên, lúc này một đồng lời nói trong bụng cũng không thể nói nên lời.   

             Kim Hàn Tuyết nghe xong lời này, lại nhẹ nhàng quay đầu lại, giống như muốn giấu đi biểu tình áy náy trên mặt.   

             Nhưng sau khi nói lời này, Phương Nguyên chậm rãi xoay người, đi tới trước mặt nàng, nhìn sắc mặt tái nhợt và phức tạp kia của nàng, Phương Nguyên đưa tay đặt lên đỉnh đầu nàng, thấp giọng nói:   

             - Nhưng mà ta có thể cho nàng một cơ hội!   

             Nội tâm của Kim Hàn Tuyết run lên, ngạc nhiên ngẩn đầu, môi run rẩy, lại không thể nói thành lời.   

             Phương Nguyên nhìn ánh mắt của nàng, thấp giọng nói:   

             - Từ giờ trở đi, nhận thức con đường thật sự nàng phải đi đi, khi nào thì nàng có thể một lần nữa trở về con đường thành tiên kia, có thể đứng ở trước mặt ta, liền có thể đến chỗ ta thu lấy quyển lôi pháp này!   

             Kim Hàn Tuyết nghe xong, ngạc nhiên, theo bản năng nói:   

             - Chuyện này… chuyện đó không có khả năng…   

             Người ở chung quanh nghe thấy, cũng vô cùng kinh ngạc, trong lòng suy nghĩ giống với Kim Hàn Tuyết.   

             Kim Hàn Tuyết nếu là lúc ở Trúc Cơ không thể trở thành Thiên Đạo Trúc Cơ, vậy như thế nào có thể ở cảnh giới khác bước lên đường thành tiên?   

             - Ngươi nếu cảm thấy không có khả năng, vậy Kim gia vĩnh viễn không thể cầm lấy lôi pháp này!   

             Mà Phương Nguyên cũng không nhiều lời với nàng nửa,chỉ thản nhiên nói ra một câu liền lập tức thu lại bàn tay.   

             Sau đó hắn không hề liếc mắt nhìn Kim Hàn Tuyết, quay đầu nhìn về phía Tôn quản sự và Quan Ngạo bên cạnh, nói:   

             - Chúng ta đi thôi!   

             Hai người kia trả lời một tiếng, cùng hắn cưỡi mây bay lên, thẳng hướng về chỗ sâu trong bí cảnh, không đi bao xa liền nhìn thấy Toan Nghê kia vọt vào không trung, đi theo bọn họ, một đám mây cưỡi rất nhanh biến mất trong tầm mắt của mọi người…   

             Ở phía sau hắn, hư không vắng vẻ, chúng người tu hành nhìn bóng dáng của hắn, vắng vẻ không tiếng động.   

             Ai cũng không nghĩ đến, vở tuồng này lại là kết quả như vậy…   

             - Phong tỏa bí cảnh!

Advertisement
';
Advertisement