Vào lúc này, Kim lão thái quân ngoại giới giống như phát điên, lớn tiếng kêu lên:
- Bảo vệ kỹ càng cửa bí cảnh, vô luận là ai cũng phải kiểm tra cẩn thận, tuyệt đối không thể buông tha thằng nhóc kia, tuyệt đối không thể buông tha lôi pháp Kim gia…
Dưới tiếng hô của nàng, đám lão tổ Kim gia không ai dám chậm trễ, vội vàng bày ra từng đạo cấm trận.
Cửa vào bí cảnh, thậm chí một vùng Thú Uyển bên ngoài đều bị bao vây kín.
Mà đã làm xong hết thảy, Kim lão thái quân vẫn nổi giận đùng đùng, gấp rút đến khó có thể nhẫn nại, đột nhiên lật bàn tay, bên người liền hiện ra một vùng hư ảnh. Bên trong hư ảnh kia, chính là mười hai kim trụ bên trong bí cảnh, hiện giờ đã sập hai cái. Nàng nhìn kim trụ kia, ánh mắt không ngừng biến hóa, giống như đang hạ quyết tâm, nhưng vẫn còn hơi do dự, không dám ra quyết định này…
- Lão tổ tông muốn thông qua kim trụ trong bí cảnh dẫn phát ra hiện tượng thiên văn bí cảnh, ép thằng nhóc kia đi ra sao?
Kim lão Tam Tổ thấy động tác của lão thái quân, nhất thời hoảng sợ trong lòng:
- Nếu làm như vậy, những người khác tất nhiên cũng sẽ…
Nhưng ý niệm này trong đầu hắn vẫn chưa hạ xuống, bỗng nhiên nghe được một tiếng vang ầm ầm…
Sau đó vội vã nhìn về phía bí cảnh, trên mặt lộ ra vẻ mặt khó có thể tin tưởng…
Nếu nhìn từ góc độ của Kim lão thái quân, cũng có thể thấy rõ ràng hơn bên trong xảy ra cái gì. Bên trong một vùng hư ảnh bên người nàng, mười hai kim trụ vốn chỉ còn mười cái, nhưng vào lúc này, bắt đầu có xu hướng từng thanh trụ nối tiếp ngã xuống…
Người chung quanh rất nhanh thấy cảnh tượng này, lập tức kinh hãi hét lên.
- Sao lại thế này?
- Là Thiên Đạo Trúc Cơ kia đẩy ngã kim trụ trong bí cảnh để hả giận sao?
- Mẹ nó, khiến Kim lão thái quân tức muốn ói máu còn chưa đủ, sao lại còn đẩy ngã mười hai kim trụ mới bỏ qua chứ?
- Không tốt, bí cảnh cũng sẽ bị hủy…
Vô luận là trong ngoài bí cảnh đều đã hỗn loạn thành một đoàn, quả thực bị cảnh tượng xảy ra trước mắt dọa sợ ngây người.
Trong bí cảnh, mười hai kim trụ vậy mà liên tiếp ngã xuống từng cột.
Hơn nữa không phải tốc độ cách một ngày mới ngã một cột như lúc trước, hiện giờ dường như mỗi thanh cột ngã nối tiếp nhau. Khoảnh cách thời gian hai cột ngã xuống không đủ uống một chén trà, trong nháy mắt đã ngã xuống ba bốn cột.
Ngay sau đó nghênh đón là một lực lượng hỗn loạn vô cùng trào dâng trong bí cảnh. Ba vị lão tổ Kim gia vẫn luôn đứng canh giữ ngoài cửa bí cảnh, trong chốc lát bị lực lượng này đánh bay. Mà lối vào bí cảnh bọn họ canh giữ lại trực tiếp trở nên vặn vẹo, liên tục biến thành các loại hình dạng quỷ dị.
Trưởng lão các tiên môn bên ngoài bí cảnh cũng không dự đoán sẽ xuất hiện cảnh tượng này, đều kinh hãi, vọt đến tương trợ. Nhưng tại thời điểm này, trong bí cảnh kia, mạnh mẽ xuất hiện đủ loại lực lượng quỷ dị, căn bản không thể khống chế, ai cũng không thể đến gần lối vào kia!
- Trời ạ, thật sự phải hủy đi bí cảnh Thông Thiên mới cam tâm sao?
- Đệ tử các đại tiên môn chúng ta chẳng lẽ phải cùng chết trong bí cảnh này sao?
Bên ngoài bí cảnh là một vùng hỗn loạn, nơi chốn tang thương.
Trong bí cảnh cũng là cảnh tượng hỗn loạn, thậm chí có thể nói là long trời lở đất!
Ầm ầm ầm…
Phía trên đại địa, bắt đầu xuất hiện từng kẽ nứt sâu không đáy. Địa hỏa phun lên từ bên trong. Phía trên không trung cũng xuất hiện từng tia chớp màu đen, giống như một con trăn lớn đang vặn vẹo thân mình. Chung quanh đại địa, từng tòa khuynh tháp nối tiếp nhau, khói bụi cuồn cuộn. Những gốc đại thụ vô tận tươi tốt xanh um, trong khoảnh khắc trở nên khô vàng, thậm chí trực tiếp bùng cháy lửa lớn hừng hực.
Đám người tu hành đều bị dọa sợ muốn điên rồi, hoảng sợ chạy tán loạn.
Vô số người chửi ầm lên:
- Là ai, ai đẩy ngã kim trụ vậy?
- Ngoài người kia, còn có thể là ai chứ…
- Sự tình cũng đã sáng tỏ rồi, sao còn muốn đẩy ngã mười hai kim trụ chứ?
- Chạy mau đi, sớm biết đã không đến nơi này xem náo nhiệt rồi…
Trong hoảng sợ vô tận, trong lòng đám người tu hành thật sự cạn lời cực điểm với Phương Nguyên…
... ... Thù dai như vậy sao?
... ...
- Sao lại thế này?
Nhưng người khác lại không biết, cũng ngay khi Phương Nguyên và Tôn quản sự, Quan Ngạo còn có Toan Nghê kia vội vã chạy về phía Tử Vụ Hải, cũng bị biến hóa chung quanh dọa sợ. Thế đột kích trời sụp đất nứt, cuồng phong nổi dậy, hư không chung quanh đều trở nên hỗn loạn. Ba người bọn họ cũng vội vàng nhảy khỏi ngân toa, mượn dùng pháp lực mới đứng vững thân hình.
- Là kim trụ, kim trụ bị người đẩy ngã rồi…
Vừa mới ổn định tâm thần, Tôn quản sự bỗng nhiên vội vàng chỉ vào chân trời tây bắc.
Ở phương hướng đó, khoảng hai ba mươi dặm, vừa vặn có thể mơ hồ nhìn thấy một thanh cột kim trụ chậm rãi ngã xuống.
- Làm sao như vậy?
Phương Nguyên nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không nhịn được lấy làm kinh hãi:
- Ai đang đẩy ngã kim trụ?
Hai người Tôn quản sự và Quan Ngạo đồng thời quay đầu nhìn qua. Ngay cả Toan Nghê kia cũng trừng hai mắt nhìn hắn.
Phương Nguyên nhất thời cảm thấy cạn lời:
- Ta vẫn luôn ở trong này, các ngươi còn hoài nghi ta?
Quan Ngạo ngây ngốc nói:
- Nhưng ngoài ngươi ra, còn có ai sẽ đẩy ngã kim trụ chứ?
Cho dù Phương Nguyên nghe xong lời này cũng mê mang một trận. Đúng vậy, ngoài mình ra còn có ai sẽ đẩy ngã kim trụ?