“Hóa ra cô em vợ lại thích kiểu này à? Biến thái quá đi, nhưng mình thích”, Long Thiên lẩm bẩm nói.   

             Trong chai rượu mà bỏ loại thuốc này thì làm sao mà giấu đôi mắt vàng của anh. Trước khi dạy dỗ cho Hứa Văn một bài học thì anh đã nôn hết rượu ở nhà vệ sinh rồi, vì vậy giờ đây anh rất tỉnh táo. Anh giả bộ hồ đồ là vì muốn nhìn xem cô em vợ của mình muốn ‘chơi trò gì’ thôi. Cuối cùng không ngờ lại là trò này, Long Thiên cứ ở bên cạnh quan sát tình hình. Anh diễn vai say rượu rồi lại giả bộ như muốn nôn thốc nôn tháo.   

             “Khó chịu quá, tôi muốn nôn”, Long Thiên đột nhiên nói.   

             Hành động này khiến bốn cô gái sợ chết khiếp, Hạ Tuyết có chút hoảng loạn, nói: “Cách Cách! Không phải cậu nói thuốc này sẽ khiến anh ta ngủ một ngày sao? Sao có một lát đã tỉnh rồi, hay là chúng ta tan tiệc đi?”  

             Vương Manh Manh rõ ràng cũng bị hù dọa một phen, lúc này mới định thần lại rồi bình tĩnh nói: “Hoang mang gì chứ, chẳng phải anh ta chỉ nói mấy câu linh tinh sao? Nhìn xem anh ta hù dọa cậu kìa. Hạ Tuyết, cậu lên trước giúp anh ta cởi quần áo ra”.   

             “Tớ không dám đâu, hay là cậu đi đi”, Hạ Tuyết lắc đầu nói.   

             “Tớ sợ anh ta nôn ra người tớ, hơn nữa tớ cũng không muốn chạm vào anh ta”, Vương Manh Manh nói.   

             “Cậu sợ chẳng lẽ tớ không sợ à?”, Hạ Tuyết hỏi lại.   

             Một cô bạn thân khác thấy không ổn, mắng vài câu rồi định lên giường cởi quần áo của Long Thiên ra nhưng lúc này anh gạt tay của cô ta ra rồi mơ hồ nói: “Không được động vào người tôi, tôi là người có vợ rồi, tôi không thể làm gì có lỗi với vợ mình được”.   

             Cô bạn kia hô lên một tiếng: “Cách Cách à, không thể ngờ anh chàng này lại si tình với chị gái cậu như vậy”.   

             “Si tình cái con khỉ, giả bộ đấy. Cậu để ý chút, tớ chuẩn bị xong máy quay rồi, cả một video đang đợi cậu đấy”, không biết từ lúc nào mà Vương Manh Manh lại có máy quay trong tay, lúc này cô ta thúc giục bạn mình.   

             Cô bạn kia hớn hở giơ tay ra cởi quần áo của Long Thiên. Lần này anh không phản kháng, đợi đến lúc cởi sạch quần áo ra thì các cô gái này mới ngây người ra.  

             Hạ Thiên từng học hội họa về cơ thể người nên lúc này cô ta không khỏi bàng hoàng trước cảnh trước mặt. Đây đúng là khung xương khiến người khác kinh ngạc, tỉ lệ cân đối của body chàng trai này đẹp quá đi. Mỗi cơ bắp trên người anh không phải kiểu vai u thịt bắp vô dụng mà theo kiểu có sức đột phá. Chẳng trách mà chỉ cần một tay Long Thiên đã có thể ấn Hứa Văn trên bàn mà không nhúc nhích được.   

             Còn Hạ Tuyết có chút dại trai, lúc này không kìm nổi mà cứ đứng ngắm body của Long Thiên. Rất nhanh cô ta ôm chặt miệng lại, bởi vì cả đời này cô ta chưa từng thấy một bức tranh nào rung động lòng người như này.   

             Đây đúng là người con trai mà khiến không ai có thể rời mắt được, nhưng trên người Long Thiên chỗ nào cũng có vết sẹo và vết súng bắn, thậm chí có chỗ còn bị lõm xuống.    

             Hạ Tuyết lại ôm chặt miệng, cuộc sống của cô ta vốn toàn màu hồng. Cô ta giống như đóa hoa được lớn lên trong nhà kính, cô ta không thể tưởng tượng ra cuộc sống như nào mới có thể khiến người con trai thoạt nhìn lớn hơn mình mấy tuổi lại có nhiều vết sẹo như này. Đây là chiến tích của đàn ông sao? Hạ Tuyết không biết, cô chỉ cảm thấy có chút đau lòng, sau đó thương cảm mà rơi lệ.   

             “Hạ Tuyết, cậu khóc cái gì vậy?”, Vương Manh Manh cũng kinh ngạc trước cảnh tượng này, sau đó cảm thấy bất ngờ bởi tiếng khóc của Hạ Tuyết.   

             “Chị ơi! Chúng ta về đi”, Hạ Tuyết đột nhiên nói với Hạ Thiên.   

             Hạ Thiên gật đầu, cô ta giúp Hạ Tuyết cầm túi xách lên rồi nói: “Chúng tớ không điên theo cậu nữa, sau khi về nhớ gửi ảnh cho chúng tớ là được”, nói xong cô ta dẫn em gái đang khóc như mưa rời khỏi căn phòng. Còn Vương Manh Manh đang có gánh nặng tâm lý lúc này không thấy tức giận mà tâm trạng như chùng xuống.   

             Chỉ đến khi cô bạn thân lên tiếng nói: “Cách Cách! Anh rể của cậu không đơn giản đâu. Tớ rất tò mò là anh ta làm gì mà có thể khiến cơ thể thành ra như vậy. Cậu nghĩ xem liệu anh ta có phải kiểu lính đào ngũ không? Kiểu binh đặc chủng cũng không quá đâu?”  

             Lần trước một người bạn của Phùng Thiên Sách cũng là binh đặc chủng, trên người hắn cũng có bao nhiêu vết súng bắn. Hắn hận nỗi không thể cởi đồ cho con gái xem, nhưng sau đó kể mấy câu chuyện thương tâm rồi dụ dỗ các cô gái lên giường đấy. Tớ từng nhìn thấy những vết sẹo đó rồi, không bằng của anh chàng này đâu”.   

             “Cái gì, cậu cũng sợ rồi à?”, Vương Manh Manh tức giận, Hạ Tuyết và Hạ Thiên đều là ‘kẻ phản quốc’ thì không nói nhưng giờ cô bạn này của mình mà cũng không làm nữa thì chuyện này không thành rồi. Dù sao thì vẫn cần một người cầm máy quay, một người làm mẫu ảnh, công việc này Vương Manh Manh không thể hoàn thành một mình được.   

             “Tớ đâu có kiểu nuốt lời thế. Chuyện đã hứa với cậu thì tớ sẽ làm”, cô bạn nhìn Long Thiên rồi lại nhìn Vương Manh Manh, tâm trạng có chút phức tạp. Có trời mới biết là cô ta giữ lời hay là mê trai nữa.   

             Lúc này Vương Manh Manh mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Vậy thì cậu cởi quần áo anh ta ra, nhớ động tác phải mê hồn và thân mật chút”.   

             “Có thể không cởi không?”, cô bạn hỏi.   

             “Không cởi thì làm sao thể hiện được anh ta đang ăn chơi thác loạn bên ngoài, làm sao tớ tố cáo với chị tớ? Cậu yên tâm! Tớ sẽ che mặt cậu đi, chỉ cho mình chị tớ xem thôi, không truyền ra ngoài đâu. Không có đạo cụ thì cậu phát huy kiểu gì. Tùy cậu đấy”, Vương Manh Manh nói.   

             Cô bạn lúc này mới cởi áo ngoài ra, lộ ra áo dây đen bên trong. Nhưng Vương Manh Manh vẫn chưa hài lòng, cô ta hô phải cởi cả ra, chỉ mặc áo ngực thôi. Cô bạn trừng mắt nhìn Vương Manh Manh nói: “Nói thì dễ lắm đấy, hay là cậu lại mà làm?”  

             Lúc này Vương Manh Manh mới ngậm miệng lại, cười trừ rồi làm tư thế bảo cô bạn làm tiếp. Cô bạn kia thì có biệt danh là ‘yêu tinh’, ban đầu còn ngại ngùng nhưng rất nhanh đã thoải mái nằm trên giường với Long Thiên rồi làm đủ các tư thế quyến rũ khiến người khác xịt máu mũi. Long Thiên nhắm chặt mắt, miệng thì niệm A Di Đà Phật để bản thân không được khởi tà niệm.   

             Nhưng đây không phải là điều mà Long Thiên có thể khống chế được. Sự tiếp xúc về da thịt, hơn nữa những bộ phận cơ thể của thiếu nữ cộng với nhan sắc cực phẩm của cô bạn thân Vương Manh Manh, body thì gợi cảm nên kể cả Long Thiên là cao tăng đắc đạo cũng sẽ muốn phá giới.   

             Đừng nói là toàn thân Long Thiên thấy khó chịu mà đến cô bạn kia cũng thấy mình có chút kỳ lạ. Thân người cô ta không ngừng nóng lên, hai chân không ngừng lắc lư. Đừng thấy cô ta bình thường điên cuồng ăn chơi trác táng nhưng trên thực tế thì đây là lần đầu tiếp xúc khoảng cách gần với con trai như này. Nếu không phải vì bạn thân của mình, nếu không phải vì không muốn mất mặt thì cô ta đã đỏ mặt mà chuồn sớm rồi.   

             Mất mặt quá đi! Đặc biệt là lúc Vương Manh Manh quyết định thêm mấy động tác ‘khủng khiếp’ vào càng khiến cô bạn khó nói thành lời. Đáng lẽ việc này do Hạ Tuyết làm, giờ đây cô ta đen đủi phải lên chịu trận. Cô ta thật sự thấy có chút hối hận, nhìn thế nào cũng thấy xấu hổ và biến thái quá đi.   

             Khó khăn lắm mới hoàn thành cảnh quay, trên người và sau lưng cô bạn đều toát hết mồ hôi. Kể cả trong phòng có điều hòa nhưng vẫn thấy nóng không chịu được.

Advertisement
';
Advertisement