“Một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông chỉ có chút thực lực thế thôi à?”
Dương Thanh bị đẩy lùi mấy bước, anh nhìn về phía Cao Hùng, ngạo nghễ nói: “Nếu ông chỉ có chút thực lực ấy mà muốn đánh bại tôi trong vòng ba chiêu thì đúng là nằm mơ!”
Advertisement
Cao Hùng đã hoàn toàn bị chọc giận, ông ta chợt quát: “Cậu chán sống rồi!”
“Ầm!”
Advertisement
Sau khi dứt lời, ông ta lại tấn công Dương Thanh.
“Ầm ầm ầm!”
Hai người điên cuồng va chạm, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, họ đã tung mười mấy chiêu.
Dù sao Dương Thanh cũng chưa dốc toàn lực, anh không thể đánh bại Cao Hùng với cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bằng thực lực vốn có của bản thân.
Lúc này, Dương Thanh liên tục lùi bước, người anh cũng trúng đòn của Cao Hùng mấy lần, nếu Dương Thanh chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, có lẽ cơ thể anh cũng bị hủy hoại vì không chịu nổi vết thương nặng như thế.
Dù vậy, Dương Thanh vẫn bị thương ngoài da rất nghiêm trọng, nhìn từ bên ngoài, người anh đầm đìa máu.
Nhưng anh không hề định ngừng đánh, trái lại càng đánh càng hăng, trong mắt anh lóe lên vẻ điên cuồng.
“Cao Hùng, ông thua rồi!”
Hồng Ma quát lớn: “Hai người đã đánh hai mươi mấy chiêu, theo giao hẹn, ông thua rồi!”
Lúc này Cao Hùng đã bị cơn giận làm cho ngu muội, không quan tâm đến lời người khác nói, trong mắt ông ta chỉ có sát khí mãnh liệt.
Mã Siêu đang quan sát trận chiến vô cùng lo lắng, siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi: “Nếu anh Thanh có chuyện gì, Cao Hùng, tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cho ông!”
Bây giờ trừ Lệ Trần ra, có lẽ không ai tách được Cao Hùng và Dương Thanh ra hết.
“Mạnh quá!”