Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Sau khi Phó Tân rời đi, Láng Mặc đỡ trán, anh trực tiếp hỏi: “Nói đi, có chuyện gì?”

Mèo hoang nhỏ sẽ không lên điện Tam Bảo một cách vô duyên vô cớ.

Hạ An Nhiên nhẹ nhàng cắn môi, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, cô thú nhận, “Long Đằng xảy ra vấn đề, một số thí nghiệm trong một vài dự án xảy ra vấn đề, cố Kì nhờ em qua đó giải cứu hiện trường. . . Em nghĩ, gần đây ờ thành phố Lô Hải không yên bình, nên có lẽ em sẽ đi đến thủ đô mấy ngày.”

Lăng Mặc từ chối, “Không được, bên ngoài vẫn hơi loạn, em vẫn nên ở nhà.”

Hạ An Nhiên thở dài nặng nề, “Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, bây giờ em cảm thấy áp lực rất lớn, nếu em cứ tiếp tục ở lại thành phố Lô Hải, em cảm thấy em sắp chết ngộp rồi. . . Hơn nữa, anh cũng biết tầm quan trọng của Long Đằng đối với em, em vẫn nên đến đó một chuyến!”

Cô duỗi tay nắm lấy cánh tay của Láng Mặc, cô nũng nịu lắc lư, “Xin anh đó!”

Khi đối mặt với cách quấn mãi không buông của mèo hoang nhỏ, Làng Mặc thắng thừng rút cách tay ra khỏi bàn tay của cô.

Bàn tay của Hạ An Nhiên đột ngột dừng lại.

Anh không muốn tiếp xúc tay chân với cô?

Hạ An Nhiên không làm nũng nữa, cồ giả vờ lộ vẻ hung dữ, khí thế hung hăng nói: “Em đã đặt vé máy bay vào buổi chiều, bây giờ em đến tìm anh, không phải là xin anh đồng ý để cho em đi đến thù đô, mà là em đang thông báo với anh, em phải đến thủ đô! Hừ, nếu như không cỏ chuyện xảy ra, thì em nhất định sẽ rời đi vào buổi chiều!”

Láng Mặc nhìn dáng vẻ kiên định của mèo hoang nhỏ . . .

Anh trầm mặc trong chốc lát, nhưng anh vẫn gật đầu,” Được, buổi chiều em có thể đến thủ đô.”

Hạ An Nhiên nhìn thấy Lăng Mặc đồng ý, cô nhanh chóng thay đổi cảm xúc, lộ ra một nụ cười xán lạn, “Em biết anh là người tốt nhất’*” Sau đó cô lấy tất cả những món tráng miệng đã được chuẩn bị ra và ân cần đưa đến trước mặt Láng Mặc, “Đây là món tráng miệng em làm cho anh, anh nếm thử đi’*”

Sau khi Hạ An Nhiên rời khỏi phòng làm việc, cô lập tức trở về cán hộ.

Khi cô vừa xuống xe và bước vào phòng khách, thì Tôn quản gia đã đi tới đối diện cô, “Lúc nãy cậu chủ đã gọi điện thoại cho tôi, tôi đã dựa theo lời dặn dò của cô, nói cô không uống canh bổ. . . Cậu chủ lại liên tục dặn dò tôi ở trong điện thoại, bảo tôi nhất định phải cho cô uống vào buối trưa.”

Hạ An Nhiên giả vờ ngượng ngùng nói: “Xem ra trong lòng anh ấy vẫn có cháu, sau khi biết lúc sáng cháu không uống, thì anh ấy còn đặc biệt gọi điện thoại liên tục dặn dò chú, lần này xem như anh ấy đã vượt qua sát hạch của cháu, cuối cùng anh ấy cũng có lòng đối với cháu. . .”

Tôn quản gia an ủi cô: “Đúng vậy, cậu chủ đã có tiến bộ!”

Bây giờ cuối cùng cậu chủ cũng đã biết yêu thương mợ chủ, với tư cách là quân sư, ông ấy cũng đã cỏ thể dần dần lùi về phía sau!

Hạ An Nhiên than thở, trong lời nói của cô tràn đầy sự đáng tiếc, “Đúng vậy, thấy biểu hiện của anh ấy tốt như vậy, cháu còn muốn chuẩn bị bũ’a tiệc lớn vào buổi tối để đãi anh ấy. .

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement