Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Sau khi tách khỏi Tôn quản gia, Hạ An Nhiên đi lên lầu, nhưng trên mặt của cô đã không còn vẻ ung dung như trước.

Lúc trước ở phòng làm việc của Láng Mặc, cô cố ý nói, nếu buổi chiều không có bất kỳ chuyện gì xảy ra, thì nhất định cô sẽ đi đến thủ đô.

Cô nhấn mạnh vào hai chữ “Buổi chiều” và “Có chuyện xảy ra”.

Ở trong mắt của Láng Mặc, chờ sau khi cô uống “Canh bồ”, thì tất nhiên cô sẽ xảy ra chuyện, nên đương nhiên cô sẽ không thể đến thủ đô, cồ chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà.

Cho nên. . .

Sau khi cô rời khỏi tập đoàn Lâng Thị, anh nhất định sẽ liên lạc với Tôn quản gia, bảo cô uống “Canh bồ”.

Nhưng cô đã trao đồi với Tôn quản gia từ trước, Tôn quản gia cho rằng cô và Làng Mặc đang chơi trò tình thú, nên đương nhiên ông ấy sẽ nói dối giúp cô.

Hạ An Nhiên trở về phòng với tâm trạng nặng nề.

Nhìn vào nơi cô đã ở hơn ba tháng, sắc mặt của cô càng ngày càng hiu quạnh.

Trước kia cô vẫn luôn cảm thấy mình là một người bạc tình, cô sẽ không lưu luyến bất cứ nơi đâu hay bất cứ ai.

Nhưng cuối cùng cô vẫn thua ỏ’ trên người Láng Mặc.

Để tránh cho nhóc con gặp phải thủ đoạn hiểm độc, nên bất luận như thế nào thì cô cũng phải rời đi.

Hạ An Nhiên án trưa như bình thường, sau đó cô bảo Tôn quản gia sắp xếp xe, đưa cô đến sân bay.

Cô nói ở trước mặt Láng Mặc rằng cô đã đặt vé máy bay vào buổi chiều.

Nhưng lúc nói với Tôn quản gia, cồ đã lén thay đối thời gian, nói thành “Buổi trưa”, mà trước đó khi cô gọi điện thoại cho Láng Mặc, dưới sự dẫn dắt có chủ ý của cô, anh chỉ nói với Tôn quản gia hãy để cho cô ra ngoài, nhưng không hề đề cập đến thời gian.

Tôn quản gia nhìn Hạ An Nhiên ngồi lên xe, quả thực ông ấy hơi khồng yên lòng, “Mợ chủ, sau khi cô đến thủ đồ, cồ

hãy ở trong cán biệt thự của lúc trước, tôi đã sắp xếp người đến đó, nếu có chuyện gì thì cô hãy bảo bọn họ làm.’’

Hạ An Nhiên nhìn thấy sự quan tâm hết lòng của Tôn quản gia đối với mình, quả thực trong lòng cô cũng hơi chua xót.

Lần đầu tiên cô bước vào nhà họ Láng, Tồn quản gia cũng có một số ý kiến đối với cô, nhưng điều đó cô cũng có thể hiểu được.

Nhưng sau này Tôn quản gia đối với cô rất tốt, ông ấy luôn điều hòa mối quan hệ giữa cô và Làng Mặc.

Hạ An Nhiên cố nén sự chua xót ờ trong ánh mắt, “Chú Tôn, chú cũng phải chàm sóc cho bản thân thật tốt!”

Tôn quản gia hiền hòa mỉm cười, “Yên tâm đi, tôi ở đây rất tốt!” Sau đó ông ấy lại toát ra sự oán trách sâu đậm, “Cậu chủ cũng thật là, trong đầu cậu ấy chỉ có công việc, cậu chủ còn không thế đưa mợ chủ đến sân bay.”

Hạ An Nhiên nhắc nhở một câu, “Láng Mặc còn có một cuộc hội nghị vào buổi trưa, nên chuyện cháu rời đi, chú cũng không cần gọi điện thoại quấy rầy anh ấy, chờ sau khi cháu đến thủ đô, cháu sẽ gửi tin tức cho mọi người.”

Tồn quản gia thò’ dài nói: “Cồ đó, là cô dung túng cho cậu

chủ!

Chiếc xe từ từ rời khỏi nhà họ Lăng.

Tôn quản gia và Quý Phong đều rất lo lắng cho sự an toàn cùa Hạ An Nhiên, cho nên đã có rất nhiều vệ sĩ trong chuyến đi này.

Hạ An Nhiên cảm thấy mình có thể trực tiếp bao trọn máy bay đến Bắc Kinh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement