Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Lầng Mặc thậm chí không thèm nhìn Minh Phi, anh lạnh lùng ra lệnh: “Giải xuống!”

Ám vệ nhận lệnh, rõ ràng là Minh Phi đã khiến thiếu gia không vui.

Ám vệ không hề tỏ ra thương xót, kéo Minh Phi lên, bịt miệng cô và đưa cô vào phòng bên cạnh.

Minh Phi cố gắng phản kháng, nhưng sao cô có thề là đối thủ của ám vệ?

Cuối cùng, cô chỉ cỏ thể đau đớn, nghẹn ngào nhìn Láng Mặc rời đi.

Minh Phi không cam lòng.

Hạ An Nhiên đã cho thiếu gia án bùa mê thuốc lú gì mà thiếu gia lại đối xử với cô như vậy!

Nhưng cho dù cô có tức giận đến đâu thì vẫn bị ám vệ đưa đến một căn phòng.

Không lâu sau, có tiếng khóc đau đớn phát ra từ căn phòng đó.

vốn dĩ một tiều thư thông minh, xinh đẹp, nhưng lại bị đám ám vệ đối xử tồi tệ. Cô ngã quỵ xuống đất và thét lên một cách đau đớn.

Dù tên ám vệ ra tay rất nặng, nhưng trên người lại không có vết máu.

Đây mới là chỗ tàn độc!

Minh Phi hung dữ nhìn chằm chằm tên ám vệ giấu mặt đã tấn công cồ: “Ba tôi mà đến thì các người chết chắc!”

Cô chưa từng chịu thiệt thòi như vậy ở Án Môn.

Sau khi đi theo Làng Mặc, Phó Tân không khỏi rùng mình khi nghe thấy tiếng khóc thét cách đó không xa.

Minh Phi thực sự đang tìm đường chết, trước đó tính kế chị dâu cũng thôi đi, bây giờ còn bôi xấu chị dâu trước mặt lão đại.

Với tình trạng hiện tại của lão đại, không trực tiếp giết chết cô ta đã may phước lắm rồi.

Phó Tân ngước nhìn lão đại, lẩm bẩm một câu: “Lão đại hà

tất phải đưa Minh Phi tới đây đề giải quyết? Để ám vệ xử lý cô ta ở ngoài cỏ phải tốt hơn không?”

Cỏ điều lão đại nhất định có dụng ý khi sắp xếp như vậy, chì là anh không nhìn thấu thôi.

Lãng Mặc ở dưới vách đá.

Ở đây có khá nhiều người đang tìm kiếm Hạ An Nhiên.

Hạ An Nhiên đã rơi xuống vách đá nám, sáu tiếng nhưng lại không có bất kỳ dấu vết nào.

Thấy Lãng Mặc đang đến gần, Thu Tử Châu bước tới với vẻ mặt lo lắng: “Tôi sẽ để mắt đến đội cứu hộ, nhất định sẽ tìm được chị dâu.”

Hàm ý rất rõ ràng, chính là mong Láng Mặc đừng đứng chịu lạnh ở đây, tránh để bệnh tình nặng thêm.

Sau khi nói xong, Thu Tử Châu nhìn Phó Tân.

Phó Tân vô cùng bất lực.

Anh đã nói với lão đại rồi nhưng có ích sao? Không hề!

Quả nhiên, dường như Lăng Mặc không nghe những lời Thu Tử Châu nói. Anh đứng dưới vách đá, nhìn chằm chằm những con sóng dữ dội, như thể Hạ An Nhiên sẽ xuất hiện ở cơn sóng tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement