Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Đúng lúc có một nhóm người đang từ bên ngoài tiến vào Trân Bảo Các.
Khi Hạ An Nhiên nhìn thấy người dẫn đầu, cô sững sờ tại chỗ.
Tâm trạng cô đang u ám như đám mây đen, đột nhiên có một
tia sáng chiếu vào, vẻ mặt tuyệt vọng của Hạ An Nhiên lập tức tràn ngập niềm hạnh phúc vô bờ.
Lăng Mặc, người đang nói chuyện với ai đó ở một bên, hơi giật mình khi nhìn thấy con mèo hoang nhỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.
Đúng lúc anh đang muốn cho mèo hoang nhỏ một trận vì dám tự ý chạy đến nơi nguy hiểm thế này…
Thì nhìn thấy mèo hoang nhỏ đang chạy về phía anh ta với vẻ mặt vừa tủi thân vừa xúc động.
Cô vòng tay qua cổ anh và đu cả người lên người anh như một con bạch tuộc.
Lăng Mặc tiện tayôm mèo hoang nhỏ, vẻ mặt nghi ngờ.
Lúc này, nghe thấy mèo hoang nhỏ khóc không thành tiếng: “Hu hu hu, cho dù màn cầu hôn của anh vừa thô thiểnvừa quê mùa vừa cổ lỗ sĩ… thì emđều chấp nhận!”
Đôi mắt rưng rưng nhìn chằm chằm Lăng Mặc, cô chìa tay ra, không quan tâm đến thể diện một chút nào: “Anh mau đeo nhẫn
cho em đi, em đồng ý lời cầu hôn của anh rồi!”
Mèo hoang nhỏ đồng ý lời cầu hôn, anh thấy rất vui.
Nhưng nghe thấy một loạt mèo hoang nhỏ đã nói trước đó.
Vừa thô thiển vừa quê mùa vừa CÔ lô sĩ…
Thảo nào hôm qua lúc anh cầu hôn mèo hoang nhỏ lại miễn cưỡng như vậy, hóa ra là vì cô ghét bỏ.
Lăng Mặc có chút đau lòng.
Tuy nhiên, đối mặt với mèo hoang nhỏ đang khóc thút thít, anh lại không đành lòng trách mắng và hỏi tại sao cô lại chấp nhận lời cầu hôn của anh vào lúc này: “Tường anh gặp chuyện không may à?”
Nếu không thì với tính cách của mèo hoang nhỏ, làm sao lương tâm có thể ủy khuất mà chấp nhận lời cầu hôn của anh, hơn nữa còn đòi đeo nhẫn cầu hôn.
Hạ An Nhiên gật đầu rưng rưng nước mắt: “Bọn họ nói chỉ huy bắt cướp lần này… bị thương rồi…Em…em tường là anh.”
Lăng Mặc nghiêm giọng giải thích: “Khi bắt giữ tên tội phạm, giữa cảnh sát và bọn họ xảy ra va chạm, xuất hiện tình huống bất ngờ.”
Hạ An Nhiên nghẹn ngào:” …Anh không bị làm sao là tốt rồi…”
Cô chỉ là một nhân vật bé nhỏ và cô không có tinh yêu to lớn với thế giới này.
Cô ích kỷ hy vọng rằng những người cô quan tâm sẽ không bị thương!
Nhưng khi Hạ An Nhiên đu trên
người Lăng Mặc và thổ lộ cảm xúc của mình, cô dần nhận ra không khí xung quanh có gì đó không ổn, dường như có rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào cô.
Cô khẽ quay đầu sang một bên.
Chỉ thấy nhóm người vừa vây quanh Lăng Mặc, tất cả đều nhìn cô và Lăng Mặc với ánh mắt kinh ngạc và kỳ lạ.
Ngoài các quan chức cấp cao của Trân Bảo Các, những người này còn là người đứng đầu Thu gia, cùng với các quan chức cấp
cao ZF ở Bắc Kinh đang phụ trách vụ án.
Hạ An Nhiên nhìn thấy những người này đều là các ông lớn:
II II
Khóc!
Bộ dạng nước mắt nước mũi tèm lem của cô bây giờ đang phá hỏng hình tượng thục nữ mà cô gây dựng!!!
Hạ An Nhiên xấu hổ rúc đầu vào trong lòng Lăng Mặc, cô mất mặt đến nỗi hoàn toàn không muốn ngẩng đầu lên nữa.
Lăng Mặc thấy vậy liền bất đắc dĩ nói với những người xung quanh: “Vợ tôi có chút xúc động nên tôi phải trấn an một chút, mọi người vào phòng họp trước đi.”
Những người đó rời đi với vẻ mặt phức tạp.

Advertisement
';
Advertisement