Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo - Tô Khiết (FULL)

Nguyễn Hạo Thần nói một cách nghiêm túc.

Mà Tô Thanh Anh cũng nghiêm túc suy nghĩ thật, sau đó trả lời: “Thật ngại quá, tôi không thích thân thể của anh cho lắm, cho nên anh không thể dùng thân thể của anh để trả nợ rồi.”

“Em còn chưa dùng thử làm sao biết không thích, không chừng dùng rồi còn rất thoải mái đấy.”

Tô Thanh Anh nghe vậy thì âm thầm trợn mắt, bộ lăn giường vui lắm à?1

“Nếu anh muốn lên giường thì mời anh đi tìm Lâm Tiêu đi được không hả? Đảm bảo anh muốn tư thế nào cô ta cũng có, mau tránh đường, tôi phải về phòng ngủ.”

Sau khi uống rượu xong thì cô cảm thấy rất mệt, bây giờ chỉ muốn về ngủ một giấc thật ngon để ngày mai còn phải đi làm.

Nguyễn Hạo Thần vén tóc bên tai Tô Thanh Anh lên, sau đó bất ngờ hôn lên đôi môi đỏ mọng, không để cô có cơ hội từ chối.

Đúng lúc này cánh cửa đột nhiên mở ra, Tô Cảnh Nhạc nhìn thấy hai người bên ngoài thì ngây ra, người đàn ông này vì sao lại hôn mommy của mình chứ? Đúng là quá đáng thật!

Tô Thanh Anh vội vàng đẩy Nguyễn Hạo Thần ra, nếu không phải cục cưng đang ở trước mặt thì cô đã cho anh ta một cái tát rồi. Cô phát hiện người đàn ông này đúng là không biết xấu hổ, rõ ràng đã có vợ chưa cưới mà lúc động dục lại không đi tìm cô ta mà tìm vợ cũ là sao, đúng là có bệnh mà.

Trên sofa có hai người một lớn một nhỏ đang trừng mắt nhìn nhau, nhỏ là bánh bao Tô Cảnh Nhạc lúc này đang nghiêm mặt, lạnh lùng nhìn Nguyễn Hạo Thần giống như muốn giết người.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thằng bé như vậy thì không biết làm sao: “Chú là bố của con, cho dù con không nhận chú thì đó vẫn là sự thật, không cho phép con phủ nhận.”

“Con có suy nghĩ của con, con cũng không phủ nhận chuyện chú là bố ruột của con, chỉ đơn giản là con không nhận chú là bố mà thôi. Chú cho rằng trên đời này chỉ có mình chú là đàn ông hay sao? Nếu không phải mommy không đồng đồng ý thì con đã tìm cho mommy người đàn ông tốt nhất thế giới để yêu thương bảo vệ mommy rồi!”

Nguyễn Hạo Thần nghe Tô Cảnh Nhạc nói mà trên trán nổi gân xanh, anh chắc chắn đứa nhỏ này chỉ mới bốn tuổi mà thôi, nhưng vì sao lại hiểu nhiều chuyện như vậy chứ. Còn nhỏ đã hiểu chuyện tình yêu của người lớn, có phải là trưởng thành quá rồi không?

“Con còn nhỏ làm sao hiểu chuyện tình cảm của người lớn, con phải tin chú yêu mẹ con.”

“Ái chà, Nguyễn Hạo Thần chú cũng mặt dày thật đấy, chuyện chú là bố của con thật khiến con thấy mất mặt. Cách yêu của chú là dùng mọi thủ đoạn tra tấn người mình yêu sao? Vậy tình yêu của chú cũng quá đáng sợ rồi, chú còn chính tay hại chết bà ngoại của con nữa, chú có tư cách gì mà nói yêu mommy chứ? Huống chi chú đã có dì vợ chưa cưới kia nữa, vậy mà vẫn ở trước mặt con nói yêu mommy, chú đúng là một kẻ dối trá khiến người ta buồn nôn.”1

Nguyễn Hạo Thần: “...”

Lời này rất quá đáng nhưng anh không biết phải phản bác lại như thế nào.

“Bây giờ đã trễ rồi, mời chú ra khỏi nhà con, nhà con không chào đón chú.”

“Đúng vậy, nhà tôi không chào đón anh, xin tổng giám đốc Nguyễn hãy đi nhanh đi, nếu không vợ chưa cưới của anh tìm tới đây bây giờ.” Tô Thanh Anh mang ly sữa đến đặt trước mặt Tô Cảnh Nhạc.

Tô Cảnh Nhạc nhào vào lòng cô, chu miệng nhỏ thơm lên mặt Tô Thanh Anh, nũng nịu nói: “Mommy ơi, Tiểu Bảo yêu mẹ nhất, sữa bò nóng nóng uống rất ngon, Tiểu Bảo uống nhiều sữa cho cao lên để bảo vệ mommy nhé!”

Tô Thanh Anh cười dịu dàng rồi véo đôi má sữa của nhóc: “Cái miệng nhỏ của Tiểu Bảo đúng là càng lúc càng ngọt.”

Nguyễn Hạo Thần hơi hoảng hốt nhìn cảnh tượng ấm áp kia, đây mới giống như một gia đình. Nhưng mà thái độ của thằng bé chênh lệch quá lớn rồi đấy, lúc nói chuyện với anh thì như một ông cụ non, còn lúc nói chuyện với mommy của bé thì muốn dễ thương bao nhiêu là dễ thương bấy nhiêu.

Lúc Tô Thanh Anh nhìn Nguyễn Hạo Thần thì lập tức biến thành lạnh lùng: “Tổng giám đốc Nguyễn, sao anh còn chưa về nữa?”

Nguyễn Hạo Thần: “...”

Rầm! Cửa bị đóng sầm lại.

Anh sờ mũi, lần đầu tiên bị người khác đóng cửa nhốt bên ngoài.

Sáng sớm hôm sau, Tô Thanh Anh đã làm xong bữa sáng. Khi Tô Cảnh Nhạc đeo cặp đi xuống lầu, thấy một bàn thức ăn phong phú thì bé ngạc nhiên hỏi: “Mommy, tối qua mẹ trúng số à? Sáng sớm đã làm một bàn đồ ăn lớn rồi.”

Mẹ bé mà có thể thức dậy sớm như vậy chính là kỳ tích đấy biết không?

Tô Thanh Anh dọn hết các món lên bàn xong thì đứng chống eo nhìn Tô Cảnh Nhạc: “Tô Tiểu Bảo, mẹ cho con sắp xếp lại từ ngữ một lần nữa đấy.”

Tô Cảnh Nhạc lập tức nở một nụ cười thật đáng yêu: “Mommy là tốt nhất, bữa sáng toàn là món con thích, ôi chao, còn có bánh bao thịt nữa này.”

Cậu ném cặp sách lên sofa rồi lao tới bàn ăn hưởng thụ bữa sáng ngon lành.

Sau khi cả hai ăn xong thì Tô Thanh Anh đưa cậu đến nhà trẻ, còn cô thì đến Tập đoàn DN, mảnh đất vừa mới giành được kia tất nhiên là phải quy hoạch cho tốt rồi. Đến chiều thì cô mới thong thả đến Tập đoàn Nguyễn thị.

“Ôi trời đúng là giỡn chơi mà, bây giờ đã là mấy giờ rồi mới tới làm, ai không biết còn tưởng công ty nhà cô mở đấy.”

“Ha ha ha, thật là ngại quá, tôi đi làm thời gian tự do, nếu cô có ý kiến thì có thể đi góp ý với tổng giám đốc Nguyễn của các cô ấy, nếu muốn kiếm chuyện thì tôi sẽ theo hầu.”

Tô Thanh Anh mở máy tính lên, bắt đầu sửa chữa phương án tuyên truyền lần trước.

Lúc nãy trên đường đi cô đã tra tin tức về Lâm Tiêu nhưng không tìm được gì, chắc là Nguyễn Hạo Thần đã đè xuống hết rồi, một tấm hình cũng không có, hiệu suất làm việc của Hứa Dịch đúng là không đùa được.1

Sản phẩm dưỡng da thế hệ thứ năm có bao bì đơn giản mà cao cấp, dùng để tặng bạn bè cũng rất xa xỉ. Kinh phí tuyên truyền cũng không thể quá nhiều, cần phải xác định một con số cụ thể. Nhưng mà trong phương án tuyên truyền còn phải dự trù cho vấn đề quay chụp vì chắc chắn là không thể quay một lần là OK được, còn phí ký hợp đồng với người phát ngôn nữa. Một người đại diện có tiếng tăm thì chi phí cũng không ít, nhưng phải tìm ngôi sao nào mới thích hợp đây?

Đơn giản mà cao cấp ư...

Nếu xét theo tiêu chuẩn này thì không thể tìm những ngôi sao trẻ mới nổi rồi, nếu không sẽ phá hỏng bốn chữ đơn giản cao cấp này. Tô Thanh Anh nghĩ tới nghĩ lui thì cảm thấy ảnh đế Tần Lâm đang nổi lên gần đây khá thích hợp, đàn ông hơn ba mươi tuổi, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người, kỹ thuật diễn xuất thần.

Tô Thanh Anh lập tức điều tra tư liệu của Tần Lâm thì phát hiện anh ta không hề có tai tiếng gì, lý lịch rất sạch sẽ. Nhìn lịch sử hoạt động của anh ta thì thấy anh ta là một người đàn ông điềm đạm, phong độ, có vẻ rất thích động vật vì mỗi poster đều chụp chung với động vật, còn đã từng đóng trong một bộ phim điện ảnh Thế giới động vật nổi tiếng nữa. Bộ phim này sau khi công chiếu một tuần thì doanh thu phòng vé đã đạt hơn năm mươi triệu chỉ trong chưa đầy bảy ngày.

Sau khi Tô Thanh Anh tắt trang web thì đã quyết định chọn Tần Lâm làm người đại diện, nhưng mà cũng phải xem người ta có đồng ý hay không mới được nữa.
Advertisement
';
Advertisement