“Điều này sao có thể?”
Đám người Chu Hạo và cả những khách hàng khác đều đang trợn tròn mắt, đứng chết trân tại chỗ.
Mặc dù bọn họ nhìn thấy, nhưng vẫn không dám tin vào mắt mình.
“Anh Báo… anh Báo thua rồi?”, con ngươi của Lý Phong thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Đám người Lâm Hiểu Mạn, Trương Na, Từ Oánh Oánh mở hai mắt, nhìn về phía trước.
Một khắc sau, các cô và những người khác cùng ngây ra.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Diệp Tuân hoàn hảo không chút hao tổn đứng ở đó, ngay cả cọng lông cũng không bị thương, mà trên sàn nhà trước mặt anh, anh Báo đang nằm trên đất mặt đầy bụi, đầy khổ sở!
Cái này sao có thể?
“Có nhầm hay không? Anh Báo lại bị đánh bại?”
“Một chiêu! Chỉ một chiêu mà thôi!”
“Quá dọa người! Quả thật không dám tin tưởng!”
Tất cả mọi người đến tận bây giờ đều không thể tin nổi, anh Báo mạnh như vậy mà không chống nổi một chiêu trước mặt Diệp Tuân!
“Anh ta, anh ta đánh thắng?”
Mắt đẹp của Lâm Hiểu Mạn mở to, không thể tin nổi nhìn Diệp Tuân. Cô ta lặng lẽ véo cánh tay của mình, lúc này mới chắc chắn mình không nằm mơ.
“Cái này, cái này…”, Từ Oánh Oánh há hốc mồm cứng lưỡi, không nói ra nổi một câu. Đây là tên oắt con vô dụng của phòng marketing các cô? Đây là Diệp Tuân mà bất kỳ ai cũng có thể sai bảo làm việc?”
Từ Oánh Oánh thật sự không thể nào chấp nhận, cô ta không tìm được mối liên quan giữa tên oắt con vô dụng Diệp Tuân ở phòng marketing với Diệp Tuân trước mắt vừa đánh bại Lý Báo!
Nếu như có người nói cho cô ta biết Diệp Tuân trước mắt và Diệp Tuân trong công ty thật ra là hai người cùng tên cùng họ, hoặc là sinh đôi, Từ Oánh Oánh sẽ dễ dàng chấp nhận hơn.