Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Trong đám đông, nam nhân gầy còm bị Tông Thanh nhìn thẳng vào, sắc mặt chợt đổi, trở nên khó coi.

Nhưng hắn cũng rất ngông, thấy mình bại lộ hành tung, cũng dứt khoát không trốn tránh nữa, mà chắp tay bước ra: - Tông phó điện chủ thứ lỗi, vừa rồi tại hạ lỡ lời, nếu hai vị điện chủ đảm bảo, vậy tự nhiên ta tin hai vị.

Cục diện hiện tại là trứng chọi đá, Tông Thanh đã nói rõ ràng, người ngoài cũng không thể bắt hắn thề độc gì, muốn vào động phủ chỉ có một lựa chọn - tin vào lời Tông Thanh.

Cho nên nam nhân gầy còm xem xét tình thế, nhanh chóng miễn cưỡng đồng ý.

Nghe hắn nói vậy, Tông Thanh cười hài lòng, nhìn xung quanh: - Nếu còn có bằng hữu nào nghi ngờ chuyện này, vậy cứ việc nói ra, Tông mỗ có thể giải đáp cho mọi người.

Toàn trường yên lặng.

Tông Thanh gật đầu hài lòng: - Tốt! Xem ra các vị đều có chuẩn bị. Như thế, chuyện này không nên kéo dài, chúng ta chuẩn bị hành động. Nhưng phải nói trước, đợi lát nữa phá giải cấm chế, ai dám góp công không ra sức, muốn đục nước béo cò, vậy đừng trách Tông mỗ vô tình.

Mọi người liên tục nói không dám.

Lúc này, Liêm Vu Minh đứng bên cạnh nói: - Hiện tại để lão phu giảng giải đặc tính cấm chế này, các người phải phối hợp góp sức là được, vểnh tai nghe cho kỹ đây. Động phủ xa xưa này tuyệt đối là của một vị cường giả Đế Tôn Cảnh để lại, bên ngoài chia làm 3 tầng cấm chế, tầng 1 tầng 2 không khó phá giải, các đệ tử Liệt Hỏa Điện đã thuần thục. Khó khăn duy nhất là tầng thứ 3, muốn phá giải nó thì phải có đủ lực lượng mới được, còn không thì chẳng có cách nào phá bỏ được. Hai tầng cấm chế trước sẽ nhanh chóng được phục hồi, Liệt Hỏa Điện ta bị kẹt ở tầng thứ 3, đợi cho đệ tử Liệt Hỏa Điện tìm cách gỡ bỏ 2 tầng đầu đã khôi phục, các bằng hũu theo ta cùng Tông huynh liên hợp phá giải tầng thứ 3, các vị không có ý kiến chứ.

- Tự nhiên không ý kiến, nhưng mà Liêm phó điện chủ, phương pháp phá giải phải chú ý cái gì? Chẳng lẽ chỉ cần mọi người ra sức công kích cấm chế là được rồi sao? Bên dưới có người hỏi, đây là vấn đề quan tâm chung của mọi người.

Liêm Vu Minh nghe vậy gật đầu, nói:

- Góp sức thì góp sức, nhưng không phải dùng sức thường, nhất định phải dùng uy lực bí bảo mới được. Là thế này, trong tay lão phu có một món bí bảo, vừa lúc dùng được ở đây.

Nói rồi, hắn lật tay, xuất hiện một thanh chủy thủ dài cỡ 2 ngón tay, chủy thủ đen tuyền, lưỡi dao có hào quang lưu chuyển, vừa nhìn là biết thứ tốt.

- Bí bảo cấp Đạo Nguyên? Có người kinh hô, thần sắc hâm mộ.

Võ giả đến nơi này, trên cơ bản là Phản Hư Cảnh cùng Hư Vương Cảnh, trong tay vốn không có bí bảo cấp Đạo Nguyên, hiện tại nhìn thấy chủy thủ này, tự nhiên đều kinh ngạc.

- Không sai, chủy thủ của lão phu không phải bí bảo cấp Đạo Nguyên bình thường, mà là bí bảo cấp Đạo Nguyên trung phẩm. Nó có một đặc tính, truyền lực lượng càng mạnh, vậy có thể phát huy sát thương càng lớn, cho nên lão phu dốc hết sức điều động chủy thủ này cũng không thể phát huy hết sức mạnh của nó. Sau đó khi ta cùng Tông huynh ra tay, các vị truyền lực lượng vào chủy thủ này là được, còn lại cứ giao cho lão phu. Liêm Vu Minh đắc ý nói, rất là hài lòng với cây chủy thủ này.

- Thì ra Liêm phó điện chủ có loại bí bảo đặc biệt như thế, vậy lần này phá giải cấm chế, nhất định không thành vấn đề. Võ giả bên dưới hưng phấn.

- Có vấn đề hay không, phải xem các vị có góp đủ công sức. Liêm Vu Minh lật tay, lại thu hồi chủy thủ, quát khẽ: - Nếu các vị không còn vấn đề gì, vậy nghỉ ngơi 15 phút, sau đó chúng ta bắt đầu hành động!

Nói rồi, hắn dẫn đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Những người khác thấy thế, cũng vội khoanh chân điều tức, làm cho trạng thái đạt đến đỉnh điểm.

Tông Thanh cũng không nhàn rỗi, đi tới chỗ các đệ tử Liệt Hỏa Điện, căn dặn cẩn thận, bọn họ cũng không che giấu lời nói, cho nên mọi người đều nghe rõ ràng.

Thấy Tông Thanh chỉ là căn dặn đệ tử Liệt Hỏa Điện đợi lát nữa phá giải cấm chế phải nắm chắc thời cơ, mọi người cũng liền yên tâm.

- Tông Thanh, đợi lát nữa phải hành động cẩn thận, cuối cùng ta vẫn cảm thấy chuyện này không đúng, người Liệt Hỏa Điện không nên dễ nói chuyện như thế mới phải.

Lời của Khang Tư Nhiên truyền vào tai Dương Khai.

Dương Khai lặng lẽ gật đầu.

Võ giả nơi này không phải kẻ ngu, tự nhiên có nhiều người băn khoăn nghi ngờ điều này, nhưng ở trước mặt lợi ích lớn, không ai muốn mạo hiểm đắc tội Liệt Hỏa Điện vạch vấn đề này ra ngoài sáng, chỉ có thể tự mình cảnh giác, hành động theo hoàn cảnh.

Sau 15 phút, Liêm Vu Minh cùng Tông Thanh đứng chung, người trước quát lớn: - Đã đến giờ, tất cả theo lão phu đến đây.

Nói rồi, liền bay lên trên.

Những người khác thấy thế, cũng vội đi theo.

Không lâu sau, mọi người đến giữa sườn núi Nguyên Đỉnh Sơn, nơi này có một mặt phẳng ngang, diện tích không nhỏ, có thể chứa mấy chục người, ở đằng trước là vách đá trống trải.

Đến nơi này, Liêm Vu Minh cùng Tông Thanh bảo mọi người dừng lại, bản thân bay tới vách đá, kiểm tra kỹ càng.

- Đó là cửa vào?

Dương Khai lén hỏi Khang Tư Nhiên.

Khang Tư Nhiên lén gật đầu, cũng không đáp.

Một hồi sau, hai phó điện chủ Liệt Hỏa Điện quay về, đứng trước mọi người, Tông Thanh nói: - Các vị, Tông mỗ cùng Liêm huynh vừa rồi đi kiểm tra một phen, xác nhận quả nhiên cấm chế đã khôi phục lại, mọi người làm theo thương lượng vừa rồi, nếu thật có thể một lần xóa bỏ cấm chế, vậy chúng ta có thể cùng vào động phủ cường giả Đế Tôn Cảnh dò thám. Công pháp, đan dược, bí bảo cấp bậc Đế Tôn Cảnh, có lẽ đều ở trong đó, chúng ta sẽ không uổng chuyến đi này.

Nói ra lời này, không ít người toát ra ham muốn, máu nóng sôi trào.

Tông Thanh bỗng nhiên nghiêm mặt, quát: - Chúng đệ tử Liệt Hỏa Điện, hành động!

Dứt lời, mười mấy đệ tử tinh nhuệ Liệt Hỏa Điện chia làm 2 nhóm, mỗi người hợp thành trận hình cổ quái, lấy người mạnh nhất trong đội làm trung tâm, tay không ngừng bấm pháp quyết huyền diệu.

Dương Khai nhìn thấy bóng Tông Tử Tấn trong đám người, hắn cũng là trung tâm của một nhóm.

Người Liệt Hỏa Điện vận chuyển lực lượng, cảnh tượng làm mọi người kinh ngạc xuất hiện.

Lực lượng của những người này như nối tiếp với nhau, dù hai mà một, 2 đệ tử Liệt Hỏa Điện ở trung tâm, khí tức từ Hư Vương tam tầng cảnh vọt lên tầng thứ Đạo Nguyên Cảnh.

Rõ ràng đây là một loại bí thuật đặc thù của Liệt Hỏa Điện, có thể kết nối lực lượng người thi triển, trong thời gian ngắn tăng mạnh.

Một hồi sau, một người dẫn đầu quát trầm thấp, trong tay hiện ra thanh kiếm, truyền lực lượng vào đó, thanh kiếm sắc bén rung lên trong hư không, đánh thẳng tới trước, cắm vào hư không.

Ở phía trước, cấm chế đột nhiên bừng sáng, ngăn cản trường kiếm.

Nhưng bị võ giả mạnh mẽ điều động, cấm chế nhanh chóng bị xé ra.

Trong nháy mắt này, nhóm đệ tử Liệt Hỏa Điện thứ 2 do Tông Tử Tấn dẫn đầu, cũng phát động uy năng bí thuật. Tông Tử Tấn được lực lượng của mọi người tăng cường, trong tay sáng lên, không biết đã vận dụng bí bảo gì, trực tiếp ném về phía trước, bùng lên ánh sáng.

Ánh sáng đó lướt qua tầng cấm chế đầu tiên, liền bị tầng cấm chế thứ 2 ngăn cản.

Nhìn lực lượng cấm chế, tầng thứ 2 còn dày hơn tầng 1, tuy nhiên không thể ngăn cản được thủ đoạn của võ giả Liệt Hỏa Điện.

Không lâu sau, tầng cấm chế thứ 2 cũng bị mở ra.

Ngay lúc này, Liêm Vu Minh vẫn chờ đợi liền quát: - Ra tay!

Dứt lời, hắn tế ra bí bảo chủy thủ trước đó, trong tay biến ảo linh quyết hoa cả mắt.

Tông Thanh bên cạnh nghe vậy, không cần suy nghĩ truyền lực lượng vào chủy thủ.

Sau đó, mấy chục võ giả bên ngoài cũng đều thi triển thủ pháp, truyền lực lượng vào chủy thủ.

Chủy thủ kêu vang ông ông, vô số lực lượng truyền vào, thể tích của nó cũng biến hóa, nháy mắt to ra dài đến 2 trượng, mặt ngoài lóe lên hào quang đủ màu.

Hai tay Liêm Vu Minh run rẩy dữ dội, sắc mặt đau đớn, khống chế lực lượng khổng lồ như thế cũng là áp lực cực lớn đối với hắn.

Hắn chỉ chống đỡ không quá 10 nhịp thở, đành phải quát lên: - Đi!

Hắn chỉ ra, chủy thủ dài 2 trượng vù một cái bắn ra, lướt qua 2 tầng cấm chế bên ngoài, chém thẳng vào hư không.

Oành... tiếng nổ vang rền.

Chủy thủ khẽ lắc lư, Liêm Vu Minh rung người, các võ giả khác truyền lực lượng vào chủy thủ đều cảm nhận được lực lượng khổng lồ bắn ngược lại, làm không ít người biến sắc.

Ở đằng trước chủy thủ, một tầng cấm chế càng dày thêm lóe sáng, chống đỡ chủy thủ, làm cho nó không thể tiến tới.

Liêm Vu Minh thấy vậy, sắc mặt không khỏi khó coi, tay không ngừng đổi linh quyết, nhưng nhất thời không thể phá giải được tầng cấm chế thứ 3.

Cục diện liền rơi vào giằng co.

Càng thêm tai họa, là Tông Tử Tấn lại hô lên: - Cha, tầng cấm chế thứ 2 lại bắt đầu khôi phục!

Đang nói, vết nứt tầng cấm chế thứ 2 mà hắn phá vỡ đang lóe lên ánh sáng trắng, lỗ hổng đang khôi phục với tốc độ cực nhanh, buộc hắn cùng các đệ tử Liệt Hỏa Điện phải liều mạng điều động lực lượng để duy trì trạng thái hiện tại.

Tông Thanh thấy vậy, sắc mặt trầm xuống, quát: - Các vị, thành bại ngay vào lúc này, nếu không thể phá vỡ tầng cấm chế thứ 3, chúng ta vĩnh viễn không thể vào động phủ xa xưa này, các người còn muốn giữ lại thực lực hay sao? Chẳng lẽ các ngươi không muốn xem bên trong động phủ có thứ tốt gì?
Advertisement
';
Advertisement