Nói không chừng có thể lấy được một vật đại khí vận!
Không ngờ thư ký Tiền đã tìm được rồi.
Thư ký Tiền phun ra một câu: "Ngọc tỷ truyền quốc có tính không?"
Cho dù là Diệp Bắc Minh cũng phải ngây dại.
Ngọc tỷ truyền quốc?
Đậu má!
Chỉ cần là người của Long Quốc, mẹ nó có ai mà không biết ngọc tỷ truyền quốc!
Hô hấp của anh dồn dập hẳn lên: "Không phải thứ này đã sớm bị mất rồi sao?"
Thư ký Tiền bất đắc dĩ cười khổ: "Quả thật là đã bị mất, nhưng trên thực tế là bị một thế lực của Côn Luân Hư cướp đi rồi”.
"Vốn dĩ thực lực võ đạo của Long Quốc cũng không yếu hơn Côn Luân Hư”.
"Nhưng từ khi ngọc tỷ truyền quốc bị mất, thực lực của Long Quốc đã suy yếu đi mấy lần!"
Diệp Bắc Minh như có điều suy nghĩ gật đầu: "Có manh mối gì không?"
"Có biết là thế lực nào cướp ngọc tỷ truyền quốc không?"
Thư ký Tiền nói: "Chỉ biết tên là Phần Thiên Tông, còn đâu không biết gì nữa!"
"Được, tôi đã biết”.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ, xem ra còn phải đến Côn Luân Hư một lần nữa.
Ngoài việc tìm kiếm ngọc tỷ truyền quốc, còn phải thuận tiện đến nhà họ Diệp một chuyến!
Thư ký Tiền tỏ vẻ còn có việc, rất nhanh đã rời đi.
...
Buổi tối.
Trong phòng, Diệp Bắc Minh đang tu luyện.
Hạ Nhược Tuyết trực tiếp đi đến, nhào vào trong lòng Diệp Bắc Minh: "Tôn Thiến đã nói hết mọi chuyện cho em biết rồi, tên bại hoại anh lại bắt nạt cô ấy?"
Diệp Bắc Minh có chút xấu hổ: "Khụ khụ... không phải là anh nhận sai người sao!"
"Hừ!"
Hạ Nhược Tuyết hừ nhẹ một tiếng: "Em nghi ngờ anh cố ý nhận sai người, đêm nay em phải trừng phạt anh!"
Trực tiếp ngồi lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!