Lão già kia căn bản không nhìn ra cảnh giới!
"Anh Dạ!"
Chu Hoàng chạy về phía người đàn ông trẻ tuổi.
Hiển nhiên Dạ Thánh Quân có chút bất ngờ: "Làm sao vậy, em gái Hoàng Nhi?"
Ba năm trước, Chu Hoàng còn vô cùng lạnh lùng với hắn ta.
Sao hôm nay đột nhiên lại thay đổi ra mặt như vậy?
Chu Hoàng thản nhiên cười: "Lâu không gặp như vậy, đương nhiên là người ta nhớ anh rồi".
"Ai biết được ba năm mà anh cũng không liên hệ với người ta, xem ra thật sự không để người ta ở trong lòng!"
Dạ Thánh Quân vội vàng giải thích: "Hoàng Nhi, ba năm này anh đều đi theo sư phụ tu võ!"
"Thật sự là không thể phân thân ra được, à đúng rồi, anh giới thiệu một chút!"
"Vị này chính là sư phụ của anh, Nam Cung Chính, đến từ Đại Lục Thượng Cổ!"
Tất cả đám người nhà họ Chu đều chấn động!
Đại Lục Thượng Cổ?
Chu Hiếu Thiên lại nhìn Nam Cung Chính một cái, giống như là nhìn một cái vực sâu vậy!
Sâu không lường được!
"Sư phụ, đây là em gái Chu Hoàng, trước đây bọn con từng cùng nhau tập võ!"
"Vị này chính là chú Chu Hiếu Thiên, người đứng đầu nhà họ Chu bây giờ".
Dạ Thánh Quân giới thiệu.
Chu Hiếu Thiên tiến lên từng bước: "Tham kiến Nam Cung tiền bối!"
Chu Hoàng và đám người nhà họ Chu cũng trăm miệng một lời: "Tham kiến Nam Cung tiền bối!"
"Ừm".
Nam Cung Chính khẽ gật đầu, hơi híp mắt lại, không nói thêm một chữ nào.
Chu Hiếu Thiên lại không để ý!
Người ta đến từ Đại Lục Thượng Cổ, có tư cách để tự cao tự đại.
Đột nhiên, Chu Hoàng điềm đạm đáng yêu mở miệng: "Đúng là hâm mộ anh Dạ có một người sư phụ lợi hại như vậy".
"Không giống Hoàng Nhi, bị người ta bắt nạt cũng không có ai quan tâm!"
Dạ Thánh Quân kiêu ngạo hỏi: "Ai dám bắt nạt em gái Hoàng Nhi của anh?"
"Nói ra, anh sẽ giúp em dạy dỗ người đó!"
Chu Hoàng lập tức kể khổ: "Còn không phải là tên Diệp Bắc Minh kia, anh ta ỷ vào thực lực kinh người, lại dám... lại dám... đối xử với người ta..."
Trong lòng Dạ Thánh Quân bộc phát ra một ngọn lửa giận: "Lại dám cái gì?"
Nhìn thấy loại phản ứng này của Dạ Thánh Quân.
Trong lòng Chu Hoàng vô cùng buồn cười: "Tên ngốc này, mới thế đã mắc bẫy rồi? Đúng là quá ngu xuẩn!"
"Người ta không có mặt mũi để nói đâu!"
Chu Hoàng bụm mặt: "Anh ta thật sự là quá đáng!"
"Nói đi!"
Trên mặt Dạ Thánh Quân xuất hiện sát ý.
Chu Hoàng cúi đầu: "Lúc ở Côn Lôn Hư, anh ta đã đùa giỡn em nhiều lần".
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!