Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Một loại khí thế bùng nổ như núi lửa phun trào: "Anh ta có làm như vậy với em không?"  

 

Chu Hoàng chuẩn bị cho thêm một mồi lửa!  

 

Đôi mắt đẹp của cô ta rưng rưng nước mắt: "Em lấy cái chết để uy hiếp, anh ta vẫn chưa làm gì được".  

 

"Nhưng mà anh ta chẳng những ép buộc em đến vùng đất Nhật Lạc, còn muốn em làm loại chuyện đó với anh ta!"  

 

"Em thà chết chứ không đồng ý, bởi vì trong lòng chỉ có anh Dạ!"  

 

"Vất vả lắm mới thoát ra khỏi bàn tay ma quỷ của anh ta!"  

 

Cô ta còn ôm lấy cánh tay Dạ Thánh Quân, nhẹ nhàng lắc lắc: "Anh Dạ, nhất định anh phải lấy lại công bằng cho em!"  

 

Dạ Thánh Quân cảm nhận được lồng ngực mềm mại của Chu Hoàng: "Hoàng Nhi em cứ yên tâm, em nói cho anh biết người này là ai, anh sẽ thay em giết cậu ta!"  

 

Sâu trong đôi mắt Chu Hoàng hiện lên vẻ đã tính kế thành công: "Anh ta tên là Diệp Bắc Minh, là tông chủ Thanh Huyền Tông!"  

 

"Người này có thực lực rất cường đại, rất có thể trên người có bảo vật gì đó che giấu được cảnh giới!"  

 

"Anh Dạ, nhất định anh phải cẩn thận!"  

 

Dạ Thánh Quân hừ lạnh một tiếng: "Có sư phụ anh ở đây, không ai ở Đại Lục Chân Võ là đối thủ của anh!"  

 

Chu Hoàng mừng rỡ: "Vậy thì tốt quá, anh Dạ là tốt nhất".  

 

"Chắc anh Dạ và Nam Cung tiền bối cũng đã mệt mỏi rồi, em dẫn hai người đi nghỉ ngơi".  

 

Chu Hiếu Thiên và Chu Hoàng đưa hai người đưa đến một cung điện hoa lệ rồi rời đi.  

 

Đôi mắt già nua của lão già mặc áo bào đen - Nam Cung Chính trầm xuống, giọng nói khàn khàn: "Đồ nhi, người đàn bà này rất lắm mưu mô".  

 

"Không thể hoàn toàn tin lời của cô ta được, rõ ràng cô ta đang lợi dụng con, mượn đao giết người!"  

 

Lửa giận trên mặt Dạ Thánh Quân biến mất.  

 

So sánh với dáng vẻ giận dữ vừa rồi thì cứ như là hai người!  

 

Dạ Thánh Quân tự tin cười nói: "Sư phụ, con cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên đã nhìn ra".  

 

Nam Cung Chính nhíu mày: "Vậy vì sao con còn đồng ý với cô ta?"  

 

Dạ Thánh Quân nở nụ cười: "Lúc còn trẻ con không hiểu chuyện, quả thật đã từng thích Chu Hoàng".  

 

"Nhưng từ khi đi theo sư phụ thấy rõ sự đời, Chu Hoàng đã không thể lọt vào mắt của con nữa rồi!"  

 

"Nhưng dù sao đó cũng là người phụ nữ mà con thích lúc tuổi trẻ, nếu không thể có được cô ta, võ đạo chắc chắn sẽ không ổn!"  

 

"Cho dù cô ta không chủ động yêu thương nhung nhớ, con cũng sẽ tìm biện pháp để chơi cô ta!"  

 

"Bây giờ cô ta chủ động đưa đến cửa, một chút tiếc nuốt cuối cùng trong lòng con cũng đã biến mất!"  

 

"Võ đạo sẽ càng thêm củng cố!"  

"Đối với con mà nói, tiện tay giết một người mà thôi".  

 

"Đợi con giết Diệp Bắc Minh rồi lại chơi Chu Hoàng, chẳng phải là vẹn toàn đôi bên sao?"  

 

Dạ Thánh Quân tỏ ra vô cùng cao ngạo: "Nếu Chu Hoàng nghe lời, về sau con về Đại Lục Thượng Cổ, cô ta có thể làm một nha hoàn của con".  

 

Ánh mắt hắn ta rất lạnh lùng: "Nếu không nghe lời, giết chết cô ta là được!"  

 

Nam Cung Chính vui mừng gật đầu: "Cường giả nên như thế!"  

 

"Nhưng mà con cần cẩn thận một chút! Nhỡ may bị Nam Cung Uyển biết, con sẽ không cơ hội theo đuổi cô ta nữa!"  

 

Nghe được tên của Nam Cung Uyển, ánh mắt của Dạ Thánh Quân nóng như lửa!   

Advertisement
';
Advertisement