“Cách đây ba trăm mét, có người đang theo dõi cậu!”
Diệp Bắc Minh có cùng cảm nhận với tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Lúc này, anh ngẩng đầu lên, nhìn về phía tòa nhà văn phòng đối diện qua khung cửa sổ sát đất khổng lồ của nhà hàng.
Soạt!
Một bóng người lóe lên rồi biến mất!
“Đáng chết, sao đột nhiên hắn lại nhìn về bên này? Là trực giác của võ giả ư?”, người đàn ông Đông Doanh rất bất ngờ.
Đã bị phát hiện, hắn không thể tiếp tục theo dõi Diệp Bắc Minh, bèn quay người bỏ đi.
“Người Đông Doanh?”
Diệp Bắc Minh hơi kích động trong lòng, lập tức đứng lên.
“Nhược Giai, anh còn có chuyện phải đi trước đây”.
Chu Nhược Giai đứng lên, kéo cánh tay của Diệp Bắc Minh: “Đợi đã!”
“Sao thế?”
Diệp Bắc Minh thấy kỳ lạ.
Chu Nhược Giai trực tiếp hôn anh.
Đến ba phút mới buông anh ra.
Khuôn mặt đỏ bừng!
Rất nhiều người trong nhà hàng đều nhìn sang bằng ánh mắt ghen tỵ!
Chu Nhược Giai quá đẹp, một đại mỹ nữ như vậy lại chủ động hôn Diệp Bắc Minh, có ai mà không ghen tỵ?
Chu Nhược Giai đỏ mặt, chớp đôi mắt to, vành tai đỏ bừng: “Anh Bắc Minh, anh đi đi”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười, vuốt lại mái tóc cho cô: “Đợi anh quay lại nhé”.
“Vâng”.
Chu Nhược Giai thánh thót trả lời một câu.
Đợi khi Diệp Bắc Minh đi khỏi, Tô Ấu Ninh hơi bất ngờ: “Nhược Giai, sao cậu lại cho anh ấy đi như vậy?”
“Khó khăn lắm anh ấy mới đến Trung Hải một lần, để anh ấy ở bên cậu nhiều hơn chứ”.
“Cũng nên hâm nóng tình cảm của hai người”.
Chu Nhược Giai mỉm cười, khẽ lắc đầu: “Ấu Ninh, cậu không hiểu đâu, đàn ông như anh Bắc Minh, trong lòng có mình là đủ rồi! Anh ấy là chân long, mình không giữ được anh ấy”.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!