Nhìn thấy cảnh này, toàn thân Diệp Bắc Minh run lên! Trên trán nổi gân xanh, trái tim đập mạnh điên cuồng. Đôi mắt đỏ bừng gầm lên: “Vãi! Đáng chết!”
Bõng nhiên.
Hình ảnh biến mất, tất cả dừng lại.
“Vãi! Tiểu tháp, tại sao phải cắt mất hình ảnh!”
Diệp Bắc Minh gầm thét lên như thú hoang: “Con gái! Con gái của tôi đâu? Tiếp tục cộng hưởng ý thức cho tôi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Cậu nhóc, cậu bình tĩnh chút, cậu xem cậu kìa?”
“Sắp tẩu hỏa nhập ma rồi!”
Lúc này.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng đầy tia máu, không trung trên đỉnh đầu ngưng tụ một tầng mây máu!
Trong không khí xung quanh tràn đầy khí tức chết chóc!
Những đại diện của các thế lực chưa rời đi trên đài Phong Thần toàn bộ đều nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt kỳ lại
“Ông muốn tôi phải bình tĩnh thế nào? Bây giờ tôi hận không thể lập tức xông đến trước hai mẹ con họ!”, Diệp Bắc
Minh ngửa cổ lên trời thét dài.
Liền sau đó, anh nhìn sang mọi người của các thế lực thần giới với ánh mắt đầy tia máu.
“Bất luận các người có thân phận gì! Là ail”
“Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần ai có thể đưa tôi đến thành Vạn Tượng của thần giới, thì chính là ân nhân của Diệp Bắc Minh!!”
Mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì!
Nhưng thấy Diệp Bắc Minh nghiêm trọng như vậy.
Tất cả nhỏ tiếng bàn tán xôn xao: “Thành Vạn Tượng? Hắn đến đó làm gì?”
“Thành Vạn Tượng hội tụ đủ mọi thứ trên đời, chẳng phải là khu ổ chuột của thần giới chúng ta sao? Ở đó thiếu thốn tài
nguyên, bẩn thỉu...
“Những võ giả lén vượt đến thần giới, không có thân phận đều ở thành Vạn Tượng”.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!