Mộng Hi vào lớp trước, lần đầu tiên cô không đi lung tung tám chuyện mà lại lấy tập vở ra chăm chỉ học bài, không dám ngẩng đầu lên. Cô sợ anh trai bước vào sẽ phải chạm mặt hắn. Lúc Linh An đến lớp nhìn thấy cô đang học bài thì kinh hồn bạt vía, không nhịn được lấy tay ấn lên trán cô kiểm tra.
“Mộng Hi, có phải cậu không vậy? Hôm nay còn ôn bài vào sáng sớm nữa.”
Cô khinh bỉ liếc nhìn bạn mình, lấp liếm mở miệng – “Thôi đi, dạo này tớ bị cha mẹ cằn nhằn chuyện học hành nhiều lắm rồi.”
Hôm nay có tiết của giáo viên chủ nhiệm, mới đầu vào giáo viên đã nói chuyện tình hình lớp gần đây. Mới trải qua ba tuần đầu nhập học nhưng có một số học sinh không tập chung học hành, thường xuyên bị giáo viên bộ môn nhắc tên. Thế quái nào mà Bạch Mộng Hi cũng bị nêu tên trong đó.
Sau đó giáo viên đã ra một quyết định khiến trời đất xung quanh cô sụp đổ.
“Mộng Hi, em chuyển qua bên kia ngồi cùng với Thanh Lãng đi.”
“Vâng?” – Cô trợn tròn mắt không tin được.
“Năng lực học tập của Thanh Lãng thì không phải bàn rồi, hai người là anh em, cha mẹ em cũng có ý để anh trai em kèm cặp em trên lớp. Cô thấy ý kiến này hợp tình hợp lý nên đã đồng ý. Em mau thu dọn đồ đạc chuyển chỗ đi.”
“Nhưng thưa cô, em..” – Mộng Hi vẽ rõ hai chữ không muốn lên mặt.
“Sao vậy? Ngồi với Thanh Lãng không phải rất tốt sao? Cứ để em ngồi đó suốt này nói chuyện riêng với Linh An rồi bày trò ăn vặt trong lớp hay sao?”
“Năm này là năm cuối rồi. Tôi mong tất cả các em có thể tập trung học hành đừng có thong dong chơi bời nữa, đừng để đến lúc ngay cả tốt nghiệp cũng thể đậu mà hối hận” – Giáo viên mượn chuyện của cô mà cảnh báo cả lớp.
Cô không còn cách nào khác đành đứng lên dọn đồ, sầu não nhìn Linh An. Hai người sắp tới không còn được tám chuyện với nhau nữa. Nhưng bây giờ vấn đề lớn nhất trong lòng cô không phải việc đó mà chính Niên Thanh Lãng kia. Nhớ lại những hành động xấu xa hư hỏng của hắn sáng nay, cô đã không muốn đến gần hắn thêm một lần nào nữa vậy mà bây giờ lại bi bắt ngồi cùng bàn với Thanh Lãng. Đúng là xui xẻo chết đi được.
Cô chậm chạp ôm ba lô qua dãy bên kia dưới sự giám sát hối thúc của giáo viên. Lúc đến nơi Thanh Lãng không hề ngồi nhích vào trong mà lại chừa vị trí bên trong cho cô, người con trai tự động đứng lên để em gái mình đi vào. Cô từ đầu đến khi ngồi xuống bàn cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Tiết học cứ thế bắt đầu.
Cô vừa mới lấy tập vở từ trong cặp ra để chép bài thì ngay lập tức người bên cạnh đã âm thầm chộp lấy bàn tay cô dưới gầm bàn nắm lấy. Mộng Hi hốt hoảng hơi giấy nhưng cũng sợ bị bạn học xung quanh phát hiện, không nhịn được liếc mắt qua tên anh trai xấu xa kia. Niên Thanh Lãng không nhìn cô, khuôn mặt anh tuấn tỏ vẻ tập trung cao độ đang nhìn lên bảng nhưng bên tay lại đang quấy rối cô.
Hắn nắm một lúc mới chịu buông ra.