Đừng Làm Hư Em - Niên Thanh Lãng - Bạch Mộng Hi (FULL)

 

Chuông giải lao vừa reo lên, Mộng Hi muốn đi ra ngoài nhưng lại phát hiện thân ảnh to lớn ngồi chặn đường trước mặt. Nếu cô muốn đi ra khỏi chỗ này thì phải nói hắn một tiếng. 

“Tôi... tôi muốn đi ra ngoài đi vệ sinh. Anh tránh ra đi.” – Người con gái không còn cách nào khác đành mở miệng. 

Niên Thanh Lãng không có chút biểu cảm nào trên mặt tự động đứng lên để cô đi ra ngoài. Mộng Hi vội vội vàng vàng đi ra khỏi lớp. Trên đường đến nhà vệ sinh lại vô tình gặp mặt Thiếu Nam. Cậu ta liền vẫy tay hỏi cô đi đâu, ăn sáng chưa rồi rủ rê cô xuống căn tin với cậu ấy nhưng Mộng Hi đã ăn sáng rồi nên từ chối, thẳng một đường đến nhà vệ sinh. 

Cô vừa rửa tay vừa nhớ lại lúc nãy. Không được, chiều nay cô phải nói chuyện với cha mẹ. Chỉ cần cha mẹ gọi điện giáo viên nhất định sẽ chấp nhận chuyển chỗ ngồi cho cô. Ngồi với ai cũng được, cô cũng không muốn ngồi với anh trai. 

Mộng Hi rửa tay xong thì rời khỏi nhà vệ sinh nhưng mới đi được vài bước một thế lực to lớn nào đó đã túm lấy cô lôi vào góc tường cụt cuối hành lang. Người con gái hốt hoảng nhận ra kẻ trước mặt là Niên Thanh Lãng. 

“Anh...” 

Cô chỉ mới thốt ra một tiếng đã bị hắn chặn miệng, hung hãn hôn liếm. 

“Ưm... Đừng... Hức..” – Mộng Hi khó thở muốn đẩy hắn ra nhưng Niên Thanh Lãng càng cuồng bạo hơn khiến hai hàm răng va đập vào nhau. 

Người con trai tiến công thần tốc vào khoang miệng nhỏ, dồn dập ma sát với lưỡi cô. Bàn tay thô ráp không hề yên phận mò mẫm nơi eo cô, to gan chạm vào bầu ngực no tròn ẩn dấu sau lớp áo đồng phục. Mặc dù chỉ mới mười bảy tuổi nhưng cơ thể Mộng Hi đã phát dục đầy đặn như phụ nữ, không ít lần vào tiết thể dục, đám con trai lại mê mẩn ngắm nhìn cô chạy. Mỗi lần như vậy không một ai biết rằng Niên Thanh Lãng muốn móc mắt từng kẻ ra thế nào. 

Mộng Hi bị hắn chạm vào ngực xoa nắn, giật bắn mình quẫn bách. Lần này cô thực sự không chịu nổi nữa dùng hết sức bình sinh của mình mà đẩy hắn ra, ngay lập tức giáng một cái bạt tai vào khuôn mặt đẹp trai kia – “Khốn khiếp! Không được động vào tôi!” 

“Sao anh lại làm vậy với tôi?” – Cô vòng tay ôm chặt người mình, dè chừng nhìn hắn, lồng ngực thở hổn hển vì chưa bình ổn hơi thở. 

Niên Thanh Lãng chạm vào bên má nóng rát vừa bị cô tát, biểu cảm lạnh lùng – “Bởi vì tôi thích em” 

“Ngoài tôi ra, kẻ nào cũng không được phép động vào em.” 

“Nhưng tôi không thích anh. Tôi rất ghét anh. Không phải anh cũng vậy sao?” – Cô cứ tưởng rằng trước đây hắn luôn bày ra vẻ mặt hờ hững khinh người, đối với cô cũng là do không thích thú gì, cũng chẳng xem cô là em gái. Nhưng cô không ngờ đến bây giờ Niên Thanh Lãng lại đi nói thích cô. 

Người con trai đột nhiên tiến lên một bước áp sát cô làm Mộng Hi sợ hãi lùi một bước, dính chặt lưng vào tường. 

“Tôi chưa từng ghét em. Tôi chỉ hận không thể biến em làm của riêng mình mà thôi.” 

Hắn mỗi ngày đều âm thầm ngắm nhìn cô từ phía sau, dáng vẻ xinh đẹp cao ngạo ủa cô, ấy vậy mà lại khiến hắn bị thu hút thổn thức. Chỉ là Mộng Hi không hề hay biết gì cả, một phần cũng do hắn che giấu tâm tư quá kỹ càng. Niên Thanh Lãng sợ cô phát hiện ra tâm tư của mình, bởi vì hắn biết cô không thích hắn. Ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã thích cô nhưng cũng đồng thời nhận ra trong ánh mắt non nớt của Mộng Hi có bao nhiêu chán ghét mình. 

Nhưng rồi khi Thanh Lãng nhầm tưởng bức thư tình kia là của Mộng Hi, cô không biết hắn đã mừng rỡ phấn khích đến thế nào đâu. Hắn cho rằng thì ra cô cũng có cùng tâm tư với mình thế nên hắn đã không kiềm lòng được mà lao vào Mộng Hi, cướp lấy nụ hôn đầu của em gái mình. 

“Anh... anh đừng có nói xằng nói bậy. Nếu cha mẹ mà biết được sẽ không tha cho anh đâu.” – Cô luống cuống đe dọa hắn. 

Cứ tưởng Niên Thanh Lãng sẽ biết sợ mà dừng nhưng không ngờ hắn tiếp tục chộp lấy hai bàn tay cô giơ lên cao ấn vào tường, khàn giọng đáp. 

“Em cứ thử nói xem.” 

Vừa dứt câu, người con trai đã áp đến lần nữa, chiếm đóng đôi môi anh đào ướt át. Hắn ra sức chèn ép cô khiến hô hấp của Mộng Hi chỉ toàn mùi đàn hương nam tính nóng hổi. 

“Hức... Ức... Không.” – Mỗi lần cô muốn quay đầu tránh đi thì hắn lại càng hôn suồng sã hơn, quấn quýt môi lưỡi cô khong buông. Tất cả nước bọt của người con gái đều bị Thanh Lãng hút sạch, liếm láp. 

"Chut... Chut..." 

Một bàn tay xấu xa của hắn lại lần mò xuống dưới, luồn vào trong áo sơ mi đồng phục của người con gái, vuốt ve da thịt mát rượu làm Mộng Hi vô thức nổi da gà giãy 

giụa. Nhưng cơ thể của Niên Thanh Lãng to lớn cứng rắn như cái lồng giam ép chặt cô vào lãnh địa của mình, lần này hắn thò tay vào áo lót của cô, trực tiếp chạm vào bầu ngực sữa to lớn đang bị trói buộc kia. 

Vừa chạm đến Mộng Hi đã giật bắn mình lần nữa mà rên lên – “Ư..” 

“Mộng Hi, chỗ này của em thật lớn, sờ vào thật thích...” – Niên Thanh Lãng di chuyển đôi môi mỏng, liếm qua vành tai tinh xảo, rót vào tai cô những lời vô cùng phóng đãng. 

Mộng Hi lần đầu tiên nghe những lời này, mặt và tai đều đỏ gay lên vừa giận vừa thẹn trong bất lực. Ai mà nghĩ đến một anh trai luôn lạnh lùng đạo mạo lại có thể nói với em gái mình mấy câu ám muội đến như thế. Cô cũng hận chính những âm thanh rên rỉ đang thoát ra khỏi miệng mình. 

Người con trai tùy tiện bóp nắn đôi gò bồng đào trắng nõn thành đủ hình dạng, lúc thô bạo, lúc dịu dàng, hắn xoa nắn ngực cô như một món đồ chơi gây nghiện. 

“Ngực của em, chỉ được phép để tôi sờ tôi có biết không?” – Niên Thanh Lãng vừa nói vừa tăng lực đạo bàn tay, siết lấy ngực cô làm Mộng Hi vừa đau vừa tê dại. “A... Khốn nạn... Hức... anh là đồ xấu xa.” – Lý trí cô đang gào thét dữ dội nhưng cơ thể cô lại cứ vô thức phản ứng theo sự đụng chạm của hắn. Mộng Hi chỉ có thể bất lực mắng hắn. 

Hắn lại đối với những câu chửi mắng của cô vô cùng hứng phấn, rướn đến nuốt hết mấy câu mắng chửi đáng yêu vào miệng mình. Nhiều năm nay Mộng Hi đối với hắn vẫn luôn lạnh nhạt chán ghét, nay cô lại vì hắn mà liên tục phản ứng như vậy, Niên Thanh Lãng thực sự rất phấn khích. Chỉ hận không thể đè cô xuống tại nơi đây ăn tươi nuốt sông. Da thịt cơ thể cô ở bên trong lớp áo đồng phục bị hắn sờ soạng lung tung. 

Cho đến khi Mộng Hi tưởng chừng như mình sắp chết đến nơi thì hắn mới buông cô ra. Áo đồng phục của cô bị hắn kéo đến mức sộc sệch, phần cổ trắng nõn lộ ra phần xương quai quyến rũ mê người. Niên Thanh Lãng lại không nhịn được cúi xuống cắn vào cổ cô một cái làm cô kêu gào vì đau.

Advertisement
';
Advertisement