Ngày hôm sau, vừa ăn sáng xong, cha đã đốc thúc cô lên phòng học kèm cùng với anh trai. Mộng Hi không muốn đi thì liền bị cha nghiêm mặt một trận. Từ nhỏ cô đã sợ cha nhất nhà thế nên không dám cãi cha lần nào.
Cô ngồi trong phòng nhìn mấy cuốn sách cuốn tập trên bàn mà chán nản thấp thỏm. Cô thực sự không muốn ở chung một không gian kín với Niên Thanh Lãng chút nào hết.
Vài phút sau, anh trai đi qua phòng cô mang theo sách vở của mình. Bởi vì điểm số tệ nhất của cô đều nằm ở ba môn toán lý hóa nên hắn muốn ôn kiến thức ba môn này cho cô.
Niên Thanh Lãng không ngồi đối diện mà lại kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô – “Em lật bài tập toán hôm qua mà cô cho ra đi.”
Thấy hắn bày ra bộ dạng nghiêm túc lạnh lùng như mọi khi, cô nghĩ chắc hắn thực sự chỉ muốn dạy kèm cô thôi. Mộng Hi đành phải mấy cái suy nghĩ mờ ám ra khỏi đầu mình, tập trung học hành. Khi nãy cha đã dọa cô, nếu điểm thi cuối kỳ này lại không tốt nữa, ông sẽ cắt toàn bộ tiền tiêu vặt và cấm túc cô. Khác nào triệt tiêu nguồn sống của cô đâu.
Cô đang cắn bút trầm tư suy nghĩ thì đột nhiên nghe thấy có người gọi tên mình – “Mộng Hi.”
"Hȧ?"
Mộng Hi ngơ ngác quay đầu qua. Chưa kịp hiểu chuyện gì thì môi đã bị người bên cạnh ngoạm lấy.
Cô ngay lập tức vùng vẫy theo bản năng, lại bị hắn dùng sức lôi qua, ôm cả thân thể mềm mại ngồi lên đùi mình. Niên Thanh Lãng thuận thế liếm mút cuồng nhiệt khiến hô hấp của cô hỗn loạn.
“Buông ra... Ưm... Khốn nạn...
“Anh đã nói là dạy tôi học kia mà... Tôi sẽ mách với cha mẹ...” – Cô tức giận kháng nghị.
Người con trai vẫn ôm ghì lấy eo cô, tạm thời rời khỏi đôi môi đỏ mọng mê người kia - “Tất nhiên là phải dạy rồi. Anh đã hứa với cha mẹ rồi, phải giúp em đạt điểm cao
trong kỳ thi lần này.”
“Vậy sao anh lại làm mấy trò này với tôi?” – Cô tức giận chống tay lên ngực hắn.
“Tại vì phương pháp giảng dạy của anh có hơi “đặc biệt” một chút.” – Âm thanh trầm thấp đầy ẩn ý.
Cô không biết hắn định làm thế nào thì Niên Thanh Lãng đã xoay người cô qua đối diện với bàn học – “Nào bây giờ thì học thôi.”
Hắn nói bằng giọng điệu nghiêm túc lật tập vở ra. Một tay ôm chặt cứng giữ cô ngồi trên đùi mình.
“Như thế này làm sao mà tôi học được?” – Cô xấu hổ, cảm nhận bản thân đang ngồi đè lên thứ gì đó đang gồ lên dưới lớp quần thun của người con trai.
“Có gì mà không được?"
Niên Thanh Lãng luồn tay về phía trước, thò vào bên trong áo thun của cô, tìm kiếm bầu ngực tròn đầy. Bởi vì đang ở trong phòng riêng nên Mộng Hi có thói quen không mặc áo ngực. Từ lúc nãy hắn đã nhìn chằm chằm vào hai nụ hoa nhọn hoắc lấp ló dưới lớp áo mỏng mang của cô, thân dưới vì thế mà bốc hỏa. Thanh Lãng ra sức xoa nắn bầu ngực sữa như đất sét, nhào nặn thành đủ hình dạng mà hắn yêu thích.
Mộng Hi bị hắn bóp ngực tự động có phản ứng cong người, kêu lên vài tiếng mị hoặc vì khó chịu ngứa ngáy. Toàn thân cứ thế nổi da gà.
“Ưm... Đừng...”
Hắn cố ý dùng ngón tay miết hai đầu ngực của rồi lại ngắt nhéo chơi đùa. Mộng Hi cảm thấy rất đau nhưng xen lẫn sự đau đớn đó lại là cảm giác kích thích quái lạ làm cô sợ hãi.
Niên Thanh Lãng ở bên dưới lại động đậy hông, cố tình thúc cự vật đang gào thét dưới lớp quần cọ vào bờ mông căng tròn của cô.
“Dừng lại... Tôi bảo anh dừng lại.” – Cô bị hắn xoa nắn ngắt nhéo đến khó chịu trở nên gắt gỏng kháng nghị.
Nhưng người con trai không những không dừng lại, tiếp tục đem một bàn tay còn lại xuống dưới, từ bụng trườn xuống mép váy, luồn tay vào quần lót của cô, tìm kiếm nhụy hoa nữ tính bí ẩn. Hắn vừa thọt một ngón tay vào cô đã giật bắn mình giãy giụa mạnh hơn.
“Không!... Buông ra! Tên biến thái chết tiệt này!”
Lần đầu tiên có một thứ dị vật xâm nhập vào nơi mẩn cảm của cô, Mộng Hi không nhị được mà hoảng loạn. Nhưng Niên Thanh Lãng đâu dễ dàng tha cho cô, hắn trực
trong kỳ thi lần này.”
“Vậy sao anh lại làm mấy trò này với tôi?” – Cô tức giận chống tay lên ngực hắn.
“Tại vì phương pháp giảng dạy của anh có hơi “đặc biệt” một chút.” – Âm thanh trầm thấp đầy ẩn ý.
Cô không biết hắn định làm thế nào thì Niên Thanh Lãng đã xoay người cô qua đối diện với bàn học – “Nào bây giờ thì học thôi.”
Hắn nói bằng giọng điệu nghiêm túc lật tập vở ra. Một tay ôm chặt cứng giữ cô ngồi trên đùi mình.
“Như thế này làm sao mà tôi học được?” – Cô xấu hổ, cảm nhận bản thân đang ngồi đè lên thứ gì đó đang gồ lên dưới lớp quần thun của người con trai.
“Có gì mà không được?”
Niên Thanh Lãng luồn tay về phía trước, thò vào bên trong áo thun của cô, tìm kiếm bầu ngực tròn đầy. Bởi vì đang ở trong phòng riêng nên Mộng Hi có thói quen không mặc áo ngực. Từ lúc nãy hắn đã nhìn chằm chằm vào hai nụ hoa nhọn hoắc lấp ló dưới lớp áo mỏng mang của cô, thân dưới vì thế mà bốc hỏa. Thanh Lãng ra sức xoa nắn bầu ngực sữa như đất sét, nhào nặn thành đủ hình dạng mà hắn yêu thích.
Mộng Hi bị hắn bóp ngực tự động có phản ứng cong người, kêu lên vài tiếng mị hoặc vì khó chịu ngứa ngáy. Toàn thân cứ thế nổi da gà.
“Ưm... Đừng...
Hắn cố ý dùng ngón tay miết hai đầu ngực của rồi lại ngắt nhéo chơi đùa. Mộng Hi cảm thấy rất đau nhưng xen lẫn sự đau đớn đó lại là cảm giác kích thích quái lạ làm cô sợ hãi.
Niên Thanh Lãng ở bên dưới lại động đậy hông, cố tình thúc cự vật đang gào thét dưới lớp quần cọ vào bờ mông căng tròn của cô.
“Dừng lại... Tôi bảo anh dừng lại.” – Cô bị hắn xoa nắn ngắt nhéo đến khó chịu trở nên gắt gỏng kháng nghị.
Nhưng người con trai không những không dừng lại, tiếp tục đem một bàn tay còn lại xuống dưới, từ bụng trườn xuống mép váy, luồn tay vào quần lót của cô, tìm kiếm nhụy hoa nữ tính bí ẩn. Hắn vừa thọt một ngón tay vào cô đã giật bắn mình giãy giụa mạnh hơn.
“Không!... Buông ra! Tên biến thái chết tiệt này!”
Lần đầu tiên có một thứ dị vật xâm nhập vào nơi mẩn cảm của cô, Mộng Hi không nhị được mà hoảng loạn. Nhưng Niên Thanh Lãng đâu dễ dàng tha cho cô, hắn trực
tiếp nhét hai ngón tay vào đâm vào lại rút ra, khuất động mép thịt mềm mại còn trinh nguyên của cô. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh.
“Ưm... Ah...” – Cô không chịu nổi mà ngửa đầu ra sau rên rỉ khó chịu.
Hắn cúi đầu liếm cắn bờ vai non mịn, tận hưởng dáng vẻ bị kích thích của cô, ra sức đâm rút ngón tay bên dưới của mình – “Mộng Hi, em đúng là nhiều nước, chưa gì đã làm ướt đầy tay tôi rồi. Còn siết chặt ngón tay cô như vậy nữa, có phải là muốn nuốt luôn ngón tay của anh trai mình không?”
Hắn một tay bóp nắn ngực cô, tay bên dưới lại làm loạn nhụy hoa xử nữ chưa từng trải qua hương vị tình dục kích thích. Hai bên mép thịt tự động kẹp chặt lấy ngón tay hắn mà co bóp.
Vì bị cảm giác kích thích lạ lẫm tấn công, Mộng Hi chỉ biết oằn mình dựa vào người hắn rên rỉ. Trên vầng trán thanh tú lấm tấm những giọt mồ hôi vì rạo rực quá mức.
Bỗng dưng, Niên Thanh Lãng dừng tay lại không tiếp di chuyển nữa khiến dòng khoái cảm bị cắt ngang khiến Mộng Hi vô thức hụt hẫng. Hắn một tay bỏ ra khỏi ngực cô nhưng tay còn lại vẫn để hai ngón tay nằm yên trong âm thầm đầy nước, chỉ là không nhúc nhích.
“Anh..” – Mộng Hi khó chịu không biết phải làm sao, vừa xấu hổ vừa tức giận, thân thể lại tự động cựa quậy để hai ngón tay di chuyển bên trong mình. “Mộng Hi, tập trung làm bài nào.”
Đột nhiên hắn lại nghiêm giọng khiến cô đứng hình.
Niên Thanh Lãng chỉ tay vào bài tập trước mắt, lạnh giọng bảo – “Mau giải câu này cho tôi xem. Khi nào giải xong thì anh trai mới động cho em.”
Hắn rõ ràng cố tình muốn chơi xấu cô.
Mộng Hi khó chịu đến bứt rứt, chỉ có thể khẩn trương cầm bút lên giải bài. Hai ngón tay của hắn vẫn nằm yên giữa hai mép thịt của cô, cảm nhận sự bao bọc ấm áp của người con gái.
Niên Thanh Lãng đưa mắt theo dõi bài toán mà cô đang giải, vừa thấy cô giải sai hướng một cái hắn đã đưa tay kéo quần lót cô xuống, tát vào cái mông trắng nõn của cô một cái bốp.
“A...” – Người con gái theo bản năng giật thót mình, kêu một tiếng kháng nghị.
“Làm sai rồi, giải lại.” - Vẻ mặt hắn đã mất đi vẻ phóng đãng khi nãy, chỉ còn lại sự lạnh lùng như mọi khi. Cô tự hỏi đâu mới là mặt thật của hắn.
Niên Thanh Lãng bắt đầu giảng lại cái giải thích hợp cho cô một cách đầy nghiêm túc. Mộng Hi bị hai ngón tay của hắn bên trong thỉnh thoảng động đậy bức muốn phát điên, thật sự không có tâm trạng tập trung nhưng cô chỉ có thể cố hết sức nghe giảng để có giải cho xong bài tập này.
Mộng Hi chật vật tận mười lăm phút sau mới có thể giải xong ra đúng đáp án nhưng hắn không hề hài lòng, không chịu di chuyển ngón tay, lại chỉ thò tay vào áo, bóp chặt lấy ngực cô – “Em giải quá chậm phải nhanh hơn nữa.”
Thanh Lãng lại cho cô thêm một câu khác gần giống với bài vừa rồi – “Em giải lại bài này đi.”
“Nhanh lên nào” Thấy cô chần chừ, hắn lại nhéo nụ hồng đang cương cứng dưới lớp áo lần nữa để hối thúc.
"A!"
Mộng Hi bị hắn bắt nạt sắp phát điên rồi, cắn môi giải tiếp bài tập hắn vừa cho.
Lần này Mộng Hi đã có thể giải nhanh hơn, đáp án cũng chính xác khiến người phía sau rất hài, ngay lập tức di chuyển hai ngón tay moi móc âm thần đầy nước của cô phát ra âm thanh lép nhép đầy phóng đãng.
“Ah... Ưmm..” – Người con gái chịu không nổi tựa lưng vào người hắn mà rên rỉ. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng mê muội vì không chịu nổi cảm giác kích thích mới mẻ này.
Niên Thanh Lãng nhìn thấy dáng vẻ của cô, cự vật bên dưới càng trướng to thêm một vòng liên tục nhấn vào mông cô. Hắn gấp gáp kéo mặt cô qua hung hăng hôn lấy, trao đổi nước bọt giữa hai khoang miệng. Cô bị lưỡi hắn liếm loạn, nuốt không kịp nước bọt nên cứ nhiễu ra khỏi khóe miệng. Quần lót của cô từ khi nào đã bị tuột rớt xuống hẳn mắt cá, đong đưa giữa không trung.
Nhưng hắn chỉ hôn một lát rồi bỏ ra ngay yêu cầu cô giải bài tập tiếp. Ngón tay cũng không chịu di chuyển nữa. Mộng Hi lại như bị câu mất hồn, khao khát ngứa ngáy không chịu nổi. Cảm giác kích thích rạo rực do hắn mang lại lúc lên lúc xuống như tàu lượn làm cô chới với bất lực.