Đừng Làm Hư Em - Niên Thanh Lãng - Bạch Mộng Hi (FULL)

 

Tận gần nửa tiếng sau, hai người mới có thể xuống lầu ăn trưa. Niên Thanh Lãng đã đưa cô vào nhà tắm tẩy rửa sạch sẽ như em bé, lúc đầu cô đã khước từ không muốn nhưng vẫn bị hắn bế thẳng vào phòng tắm. Mấy chuyện sai trái phóng đãng lúc nãy vẫn đang dày vò tâm trí non nớt của cô. Tại sao cô lại có thể như vậy chứ? Còn hùa theo hắn đầy phóng đãng như vậy? Cô đúng là điên rồi. 

“Sao hai đứa xuống muộn?” – Bạch phu nhân nhìn thấy hai đứa con mình cùng lúc đi xuống phòng ăn liền hơi cau mày. 

“Dạ tại phần bài tập có chút nâng cao nên mất nhiều thời gian con mới giảng xong cho Mộng Hi được ạ.” – Niên Thanh Lãng liền điềm đạm trả lời mẹ. 

“Vậy à?” – Nghĩ đến tình hình học tập của con gái sẽ có khả quan bà cũng vui mừng. 

“Được rồi, mau ngồi xuống bàn đi. Chắc hai đứa học hành từ sáng đến giờ đã đói lắm rồi. 

Nói rồi bà gật đầu ra hiệu với quản gia. Ngay sau đó người hầu lần lượt mang những món ăn hấp dẫn thơm lừng ra bàn. 

Mộng Hi đúng là đang đói bụng chết đi được. Cô có cảm giác như mình vừa mới tập gym xong tiêu tốn cả đống năng lượng vậy. Cô bỏ qua mấy chuyện lúc nãy, nhanh chóng cầm dao nĩa lên ăn uống vô cùng ngon miệng. 

“Mẹ, chiều nay con có thể ra ngoài chơi cùng với Linh An được không?” – Cô đã nghĩ trong bụng rồi, cô không thể ở nhà với anh trai nữa, ở cùng một chỗ với hắn vô cùng 

nguy hiểm. 

Bạch phu nhân nghĩ sáng nay con gái cũng đã học hành chăm chỉ định sẽ cho phép cô đi chơi vào buổi chiều nhưng bà còn chưa kịp mở miệng thì Niên Thanh Lãng đã lên tiếng cắt ngang. 

“Thưa mẹ, con và Mộng Hi chỉ mới hoàn thành xong bài tập môn toán, còn các môn khác vẫn chưa động tới. 

Hắn vừa nói câu này, bên dưới lại âm thầm mò qua nắm lấy đùi cô dưới váy xoa xoa khiến Mộng Hi giật mình. Cô nhớ lại lúc nãy hắn đã nhắc nhở mình không được phép trốn tránh hắn. 

“Hai đứa học lâu vậy rồi mà chưa làm bài tập hết sao?” – Mẹ lại tò mò hỏi. 

“Tại vì Mộng Hi bị hỏng vài kiến thức nên con phải giảng lại cho em ấy rồi cho vài ví dụ bài tập khác nên thành ra mới lâu như vậy. Nhưng bù lại Mộng Hi đã tự mình giải được hết rồi ạ.” – Hắn thấp giọng trả lời mẹ. 

“Nếu vậy thì, Mộng Hi, con ở nhà làm cho hết bài tập đi. Nếu làm xong hết thì mới được suy nghĩ đến chuyện đi chơi.” – Bạch phu nhân nghiêm giọng nhắc nhở. 

Mộng Hi thất vọng xụ mặt lại nhìn xuống bàn tay đang tùy tiện vuốt ve đùi mình, muốn trốn cũng trốn không được. Cô vội vàng kẹp chặt đùi mình lại thì lại bị hắn tách ra mò sâu vào trong. Cô không nhịn được thở gấp khẩn trương. Mộng Hi liếc nhìn hắn cầu xin hắn dừng lại, sợ mẹ hát hiện nhưng Niên Thanh Lãng dường như muốn trừng phạt cô, thò tay vào sâu bên trong, kéo quần lót ra, vuốt ve hoa huyệt mọng nước lúc nãy còn kẹp chặt hắn. Người con trai đem một ngón tay thọc vào trong khai mở hoa huyệt. 

Mộng Hi có chút vặn vẹo, chộp lấy tay hắn. Cố gắng kìm nén cảm giác muốn rên rỉ trong họng. Góc trán rịn ra một ít mồ hôi. 

“Mộng Hi, con sao vậy? Sao mặt con đỏ ửng thế?” – Mẹ ngồi bên kia phát hiện sắc mặt con gái mình có chút bất thường lo lắng hỏi. 

“Không... không có gì đâu ạ.” – Cô cố giữ bình tĩnh trả lời mẹ, bên dưới nắm chặt lấy bàn tay xấu xa đang quấy rối mình kia. 

Niên Thanh Lãng thấy cô chật vật mới tạm thời buông tay ra, không chọc ghẹo em gái mình nữa. 

Vừa ăn trưa xong, Mộng Hi đã nhanh chóng lên lầu, mà anh trai cũng lù lù đi theo cô. Cô định nhanh chân chạy vào phòng đóng cửa lại nhưng chỉ vừa bước đến cửa đã bị Niên Thanh Lãng trực tiếp kéo vào phòng, đè vào cửa, giam lỏng trong vòng tay hắn. 

“Anh làm gì vậy? Buông tôi ra!” 

“Không phải hai tiếng nữa mới học tiếp sao?” 

“Anh cũng đâu vào đây tìm em để học.” – Hắn cất giọng lạnh nhạt quen thuộc. 

“Không phải anh nói em không được trốn tránh anh nữa rồi sao?” 

“Tôi... trốn tránh anh lúc nào chứ?” – Mấy từ cuối của cô tự dưng nhỏ dần. 

“Hồi nãy trên bàn ăn. Rõ ràng em không hề có hẹn trước với Linh An chiều nay. Sao vậy? Ăn tôi xong rồi em muốn bỏ chạy?” 

Mộng Hi quẫn bách nhìn hắn – “Anh nói bậy bạ cái gì? Cuối tuần nào tôi cũng sẽ đi chơi với cậu ấy, cần gì hẹn trước. 

Rồi cái gì mà ăn xong bỏ chạy? Là ai ăn ai chứ? 

Niên Thanh Lãng áp tay lên má cô – “Mộng Hi, em nên chấp nhận sự thật đi, em là của tôi.” 

“Tôi không phải của anh.” – Cô lập tức cãi lại. 

“Vậy khi nãy ai là người kêu sướng lắm, mau chơi em. Kêu anh dùng thứ đó dập nát em đi, là ai hả?” –Người con trai nghiêng cắn liếm dái tai cô, hư hỏng hỏi. 

Cô bị hắn thổi khí nóng bên tai, nhắc lại mấy lời dâm đãng của bản thân, hai má tự động đỏ gay lên – “Tôi... Tôi... là anh dụ dỗ tôi!” 

“Nếu em đã biết anh dụ dỗ em rồi thì em hãy trầm mê đi, được không? Anh nhất định sẽ khiến Mộng Hi nhà ta sung sướng đến chảy nước.” – Niên Thanh Lãng một tay chộp lấy ngực bự của cô bóp nắn, phía trên lại cắn cắn vành tai tinh xảo, thanh âm mê hoặc như rượu vang ủ lâu năm rót vào tai cô. 

Hắn không cho phép cô cự tuyệt mình, đã nhào đến chặt môi cô lại, dồn dập hôn sâu. Thanh Lãng thè chiếc lưỡi nham nhám của mình vào trong tìm kiếm lưỡi cô rồi quấn quýt ma sát, y hệt như hai con rắn đang giao phối. 

“Ưm... Ưm... Hức..” – Cô bị hắn ôm hôn chặt chẽ, ngay cả kháng cự cũng yếu ớt dần. Rốt cuộc vẫn bị cuốn theo nụ hôn điên cuồng của hắn. 

Thanh Lãng như một kẻ điên lúc hôn cô vậy, áp bức khiến Mộng Hi không thở nổi. Bàn tay bên dưới lại bắt đầu mò mẫm cơ thể nảy nở của cô, không biết từ lúc đã mò thẳng vào áo ngực, xoa nắn bầu ngực căng tròn. Người con gái không nhịn được rên lên mấy tiếng, da đầu tê dại đến rạo rực. 

Cô bất thình lình bị hắn bế sốc lên, tiến về phía giường. Mộng Hi biết hắn định làm gì. 

“Đừng mà...” 

Nhưng cô còn kịp chống cự quá hai phút đã bị hắn đè chặt xuống giường, vạch áo ra mà bú liếm đôi gò bồng đào quá khổ của Mộng Hi. Hắn mút chưa bao lâu thì hai đầu ngực đã đựng đứng cứng ngắc dính đầy nước bọt của hắn. Thanh Lãng vô cùng thích thú, có ý dùng ngón tay gảy miết, trêu ghẹo nụ hồng đang vươn mình kia. “Hức... Niên Thanh Lãng..” – Mộng Hi chịu không nổi sự trêu chọc của hắn bắt đầu cong mình, ưỡn ngực về phía người con trai. Hắn liền há to miệng ngậm gần hết bầu ngực no tròn của cô trong miệng như mãnh thú ham ăn, mút liếm chùn chụt. 

Hắn nhả ngực cô ra lần nữa, kéo theo sợi chỉ bọt dính dáp nơi đầu ngực cương cứng. Thanh Lãng di chuyển lên trên hôn cắn xương quai xanh xinh đẹp. Bên dưới bắt đầu giải thoát cho con quái vật đang sừng sững ngóc đầu ra khỏi lớp quần chật chội. 

“Bé cưng, em cũng chạm vào anh đi.” 

Hắn kéo tay cô xuống phía dưới, bắt cô chạm vào con mãnh thú của mình. Mộng Hi sợ hãi muốn giật tay mình lại nhưng vẫn bị hắn cưỡng ép chạm vào. Cây gậy thịt dưới bàn tay cô cứng ngắc, nóng hổi còn đầy gân guốc, bao quanh dưới hai túi thịt là đam lông đen rậm rạp sực mùi nam tính. 

“Mộng Hi, vuốt ve nó.” - Hắn khàn giọng ra lệnh. 

Mộng Hi như bị thôi miên, tự động đưa tay vuốt ve lên xuống cự vật lớn kia, không biết vì sao nhìn thấy nó cương cứng trong tay mình, hoa huyệt bên dưới của cô lại vô thức nhộn nhạo ngứa ngáy. 

“Có thích không? Hồi nãy nó đã phục vụ em sung sướng đấy.” – Niên Thanh Lãng vẻ mặt tràn đầy ý dâm hỏi cô. 

Cô vừa vuốt ve cho hắn, hắn lại tùy tiện bóp nắn ngực cô. Cuối cùng vì nhịn không nổi nữa, Niên Thanh Lãng đã đứng bên giường, đẩy người con gái nằm xuống, banh rộng hai chân cô thành chữ M, hung hãn đâm vào như hổ đói. 

“Ah... Chậm...” – Mỗi lần hắn thúc vào, cô đều thốn muốn trợn tròn mắt. 

Hắn nhìn xuống hoa huyệt đang liên tục cắn nuốt lấy thân gậy của mình, càng đen mặt, ra sức đâm thọc vào, mài mòn vách thịt ấm nóng bên trong. 

“Bé cưng cắn người, ngậm chặt anh như vậy có phải là muốn dính chặt lấy anh không hửm?” 

“Ưm... Mau dính chặt lấy em đừng rút ra... ah...” – Mộng Hi lại bị cơn động tình xâm chiếm, thân thể uốn éo mềm mại như xà tinh. Ngay cả bầu ngực no tròn cũng liên tục nảy lên theo từng cú thúc của hắn. 

“Sướng...ah... Sướng chết mất... Đâm chết em đi..” 

Hoa huyệt bên dưới co rút liên hồi, tiết đầy nước nhờn dính dáp đầy bộ lông đen của hắn. Người con gái mê sảng ngửa cô thở dốc, rên rỉ loạn xạ. 

Niên Thanh Lãng hai tay siết lấy hai bầu ngực hư hỏng kia, mặt mày điên cuồng như má quỷ - “Tiểu dâm đãng, em đúng là đĩ dâm đãng thiếu thao. Chơi chết em...” “Vậy mà còn nói mình không phải hửm?” 

“Đúng vậy... em là đĩ dâm đãng thiếu thao... Anh mau nắc mạnh hơn nữa... đi... Ah...” – Cô vừa rên rỉ dứt câu hai túi thịt nặng trịch hung hăng vỗ bạch bạch vào háng 

cô. 

Niên Thanh Lãng hai mắt đỏ ngầu như quỷ sa tăng, hưng phấn tột độ muốn chơi hỏng cô. Hắn gập chân cô lên bụng, từ phía trên cao dập nắc xuống như một cái máy khoan khoan xuống lỗ nhỏ. Mỗi lần dần xuống đều thục đến lút cán. 

“Uh... Ah... Sâu quá rồi...” 

Khoái cảm đánh ập đến như đội quân hung ác đánh tan rã toàn bộ lý trí của cô, khiến Mộng Hi sung sướng đến trợn tròn run rẩy toàn thân. Hoa huyệt vì sướng quá mức mà chảy nhiễu nhão nước tạo ra âm thanh va đập ướt đẫm. 

“Lạch... bạch... 

Đám lông đen rậm rạp của hắn theo từng cú nắc mà cọ vào miệng hoa mẫn cảm làm Mộng Hi càng ngứa ngáy kích thích. Đang trong lúc tốc độ hưng phấn, Thanh Lãng đột nhiên dừng lại kéo cô đi tới cửa sổ, để người con gái đứng mặt ra ngoài. Cô chợt nhìn thấy mấy người làm bên dưới đang tỉa cây, chăm sóc cỏ ngoài vườn. Trong lòng sợ hãi muốn trốn tránh. Ai ngờ Niên Thanh Lãng đã từ phía sau đâm tới khiến cô chúi nhủi về phía trước – “Ah!” 

Nửa thân trên lõa lồ của cô đều phơi bày trước cửa sổ, chỉ cần người bên dưới ngẩng đầu lên liền có thể nhìn thấy bộ dạng dâm đãng của tiểu thư nhà mình. “Bé cưng, em siết chặt còn hơn lúc nãy nữa. Có phải là thích bị người khác nhìn thấy em bị anh trai chơi đúng không?” – Hắn xấu xa hỏi nhỏ bên tai cô, bờ mông rắn chắc phía sau cuồng dã động mạnh. 

“Không... ưm... phải mà... ưh.” – Mộng Hi sắp kiềm không nổi tiếng kêu của mình nữa rồi. Cô rất sợ người bên dưới sẽ nghe thấy, sẽ phát hiện ra. 

Niên Thanh Lãng vươn tay xoa nắn lấy bầu ngực đang đung đưa phía trước, lại dùng cự vật cương cứng xuyên xỏ cô, dường như muốn mài mòn vách thịt bên trong hết vậy. 

"Bach... Bach..." 

“Ah... Chết mất... Sướng... em sướng... 

Người con trai ôm lấy eo cô, một tay nâng một chân cô ra để lộ ra nơi hai bộ phận đang giao cấu với nhau. Cự vật thô to liên tục dập nắc nhụy hoa đáng thương. “Tiểu yêu tinh, mau nói cho bọn họ biết ai đang nắc em mà sướng như vậy hả?” 

“Agh... Là anh trai... là anh trai nắc em sướng... Sướng quá... Ư... Nếu cứ như thế này mọi người sẽ biết em bị anh trai chơi mất... Hức... Ah...!” – Tên rên rỉ quằn quại của 

cô không khác nào liều thuốc kích dục với Niên Thanh Lãng. 

Từng cú chạm va đập của hắn đều mạnh mẽ hung hãn, giống như hận không thể giã nát cô ra. Nước dâm dịch liên tục chảy xuống háng cô nhiễu xuống cả mặt đất. “Tiểu yêu tinh, em cũng ngậm anh sướng chết đi được. Chơi chết em, chơi nát em này!” 

Cơn hưng phấn như bão lốc quét tan lý trí của hắn và cả cô, chỉ còn lại sự phóng đãng lan tràn trong không khí. May là cả hai người đang ở tầng ba rất cao nên những người bên dưới không thể nghe thấy, nếu không chắc đã sớm phát hiện đôi cẩu nam nữ đang làm chuyện sai trái kia. 

Thân thể mê hồn của Mộng Hi liên tục bị thúc nảy về phía trước, bầu ngực sữa nảy đến mức muốn rớt ra ngoài. 

“Ah... sướng.... Uh.... 

Niên Thanh Lãng như con ngựa thoát cương chạt nước rút lần cuối, đâm thọc cuồng loạn rồi trân mình bắn đầy dịch nóng vào hoa huyệt đang co siết chặt chẽ. Mộng Hi rên lớn chảy nước miếng, run rẩy trước cửa sổ. Cả người như bị rút cạn sức lực, xém chút nữa là trượt nằm xuống đất, may người phía sau đã vươn tay đỡ lấy eo cô. Thanh Lãng thở hổn hển xoay mặt cô lại ôm hôn quấn quýt rồi chậm rãi bế cô vào nhà tắm lần nữa.

Advertisement
';
Advertisement