Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)

Nhưng dần dần 

Bước nhảy của hai người từ từ trở nên loạn, không hề có giai điệu. 

Anh ta đột nhiên buông eo cô ra, buông tay, liều mình chạy ra khỏi sàn nhảy. Theo lực quán tính xoay tròn, Kha Nguyệt chật vật ngã về một bên. 

Vài tiếng là kinh ngạc, Kha Nguyệt trời đất rung chuyển, không hề ngã đau xuống sàn như dự tính, eo thon bị ai đó giữ lấy, bàn tay trắng bị kéo lại, xoay ngược, bất ngờ ôm cô vào lòng. 

Cánh tay trắng nõn theo bản năng tìm cảm giác an toàn, hai tay vòng lấy cổ, đầu áp vào lồng ngực, một mùi bạc hà thơm ngát thoang thoảng quanh mũi. 

“Có sao không?”. 

Giọng nam trong suốt ân cần hỏi, như cô không nghe được, đôi mắt ửng đỏ, chăm chú nhìn theo bóng lưng đã đi xa. Áp chế sự nghẹn ngào nơi cõi lòng, đầu ngón tay để lại trên bộ lễ phục trắng một vết báu sâu, có lẽ người gây ra vì quá bi ai mà không biết. 

“Thả em ra!” 

Giọng nói lạnh lùng không hề cảm kích ân nhân cứu mạng, cố gắng kiềm chế sự khó chịu và giận dữ. 

Nhưng đôi bàn tay to kia vẫn không thu lại theo lời cô, vẫn che chở lấy cô trước ngực. 

“Em có sao không, tôi vừa ra ngoài nghe điện thoại.” 

Kha Nguyệt tức giận xô đẩy người đàn ông ôm. mình, ngẩng đầu, không phải là gương mặt bất mãn mà là gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười như có như không của Lục Niên 

“Chân của em xem ra bị trật rồi, để tôi dẫn em sang kia”. 

Âm thanh của anh réo rắt mà ôn nhu khiến người khác trầm mê, nhất là khi cô vừa chọn lựa bỏ đi ai đó, không muốn khống chế bản thân chỉ muốn giữ chặt cảm giác ấm áp này. 

Kha Nguyệt hoảng hốt nhìn Lục Niên, anh không giận, tác phong nhanh nhẹn như mọi ngày, mỉm cười lạnh nhạt. 

Anh đang tính ôm cô thì cô lại đẩy ra, cự tuyệt ý tốt của anh. 

“Không cần, để tự em”. 

Dù Kha Nguyệt cô đây quả thật rất khó khăn cũng không muốn tùy tiện tìm ai đó an ủi bản thân 

“Được” - Anh nhân nhượng, ngũ quan sạch sẽ nhu hòa, dáng vẻ tao nhã quá mức khiến cô phải nhíu mày. 

Có lẽ Kha Nguyệt không ý thức được bản thân đang giận cá chém thớt với Lục Niên, lúc ở với anh cô mới có thể không lo ngại gì mà bộc lộ bản thân như thế 

Sự tin tưởng cùng ỷ lại của Kha Nguyệt dành cho anh có lẽ là do bản năng, thói quen đi

Advertisement
';
Advertisement