Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

“Béo, cậu ở đâu thế?”, Tần Kiệt gọi điện thoại.  

             “Tôi đang ở bên kho để kiểm hàng!”  

             “Đừng kiểm nữa, giao việc đó cho Mã Dương với Quách Bùi. Tinh Tử về rồi, mau đi mua rượu đi!”  

             “Hả? Tinh Tử về rồi à? Thật hay đùa thế?”, trong điện thoại vang lên giọng nói ngạc nhiên của Lâu béo, rõ ràng là Vương Tinh hơn một tháng không về ký túc xá, lại đột nhiên trở về như vậy, cậu ta rất ngạc nhiên.  

             “Vớ vẩn, tôi còn có thể nói đùa chuyện này sao? Mau lên, mua chút rượu về ký túc xá, hôm nay chúng ta uống một trận ra trò!”, Tần Kiệt tức giận thúc giục Lâu béo.  

             “Được rồi! Mã Dương, Kiệt Tử tìm tôi có chút chuyện, kho hàng này giao lại cậu với Quách Bùi nhé!”, Lâu béo kêu lên trong điện thoại.  

             “Anh yên tâm, bọn em sẽ không làm sai đâu!”  

             “Ừ! Hai đứa vất vả rồi, để hôm khác, tôi mời hai cậu đi ăn kem nhé!”  

             “Bọn em đợi anh đó!”  

             Lâu béo mỉm cười, bước ra khỏi nhà kho: “Kiệt Tử, mua rượu gì? Rượu trắng, rượu vang, hay là bia?”  

             “Tinh Tử, mua gì giờ?”, Tần Kiệt hỏi Vương Tinh.  

             “Mua bia đi!”  

             “Nghe thấy không? Tinh Tử bảo mua bia!”, Tần Kiệt nói.  

             “Được rồi, tôi chuẩn bị về đây!”  

             Lạch cạch~  

             Lâu béo đã cúp điện thoại rồi.  

             Sắc mặt Vương Tinh khi nhìn Tần Kiệt có vẻ hơi khác thường.  

             “Sao cậu lại nhìn tôi như thế? Cậu làm tôi sợ đó, tôi cảnh cáo cậu, tôi không hứng thú với cậu đâu đó!”, Tần Kiệt lùi về sau vài bước, thể hiện rõ đang muốn tách khỏi Vương Tinh.  

             “Mẹ nhà cậu!”, Vương Tinh bị Tần Kiệt chọc cười: “Cậu mới như thế ấy. Tôi chỉ là không ngờ tên béo đi theo cậu hơn ba tháng đã có thể một mình quản lý riêng một mặt, tiến bộ rất nhanh chóng!”  

             “Ừm, cậu ta tiến bộ rất rõ ràng, nhưng cậu ta là anh em của chúng ta, có thể tiến bộ là chuyện tốt!”, Tần Kiệt không phủ nhận.  

             “Cũng đúng, là chuyện tốt! Mau gọi điện cho Bốn Mắt đi! Thằng nhóc ấy có vẻ vẫn đang học!”, Vương Tinh nói.  

             “Chắc là vậy!”, Tần Kiệt lại bấm số gọi Bốn Mắt Khương Tiểu Nha.  

             Một lúc sau, Khương Tiểu Nha nghe máy.  

             Cậu ta thở hổn hển, nói: “Kiệt, Kiệt Tử, sao thế?”  

             “Ồ? Bốn Mắt, cậu làm gì thế? Sao lại thở hổn hển vậy? Cậu đang tập thể dục à?”, Tần Kiệt thấy hơi kỳ lạ.  

             “...”  

             Bốn Mắt trong điện thoại im lặng.  

             Tần Kiệt và Vương Tinh cũng nhìn nhau, cảm thấy hơi khó hiểu.  

             Có chuyện gì thế?  

             Sao lại không nói gì?  

             “Bốn Mắt, cậu làm gì thế? Có nghe thấy tôi nói không?”  

             “Nghe, nghe thấy! Cậu, cậu nói đi, có chuyện gì thế?”, trong điện thoại, giọng nói của Bốn Mắt rất gấp gáp, nghe vẫn thấy có chút thở hổn hển.  

             Tần Kiệt nhíu mày.  

             Không chỉ riêng anh mà Vương Tinh cũng cảm thấy kỳ lạ.  

             Bốn Mắt từ trước đến nay luôn là sinh viên kiểu mẫu yêu thích học hành ở ký túc xá.  

             Hôm nay rốt cuộc cậu ta làm sao thế?  

             Nói chuyện thì không dứt khoát, làm cái trò gì không biết?  

             “Bốn Mắt, tên nhóc nhà cậu đang chơi trò gì vậy? Không sao, mau về ký túc xá đi, Tinh Tử về rồi, tên Béo đi mua rượu, hôm nay bốn anh em chúng ta, không say không ngủ!”, Tần Kiệt thúc giục.  

             “Hả? Tinh, Tinh Tử về rồi? Chuyện xảy ra khi nào vậy?”, Bốn Mắt nói chuyện trong điện thoại bằng giọng rất ngạc nhiên.  

             “Nửa tiếng trước, thằng nhóc nhà cậu đừng phí lời nữa, mau về đi! Đi học cũng không bằng lúc này đâu!”, Tần Kiệt hơi gấp gáp.  

             “Được rồi, mọi người đợi chút, tôi lập tức, lập tức...”  

             “Á...”  

             Bốn Mắt còn chưa kịp nói xong thì tiếng hét của một cô gái đột nhiên vang lên trong điện thoại.  

             Bịch bịch~  

             Sau đó lại vang lên tiếng của thứ gì đó rơi trên mặt đất.  

             Sau đó, không có âm thanh nào.  

             Kiệt Tử và Vương Tinh cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, hai người nhìn nhau, một hồi lâu, dường như nghĩ tới điều gì đó, cùng kêu lên.  

             “Mẹ nó! Bốn Mắt có bạn gái!”  

             ...  

             Ký túc xá dần im ắng.  

             Một lúc sau, Tần Kiệt và Vương Tinh mới lấy lại tinh thần.  

             “Thằng nhóc này, giấu giếm ghê thật! Bình thường giấu nghề, im lặng không nói, vậy mà tán được gái rồi!”, Tần Kiệt không thể không thán phục, bởi vì bình thường tên Khương Tiểu Nha khiến họ có cảm giác cậu ta là một học sinh giỏi và gương mẫu điển hình.  

             Ngoại trừ học thì chỉ có học.  

             Họ chưa bao giờ nghe nói rằng Bốn Mắt lại có hứng thú với phụ nữ.  

             Hôm nay nếu Vương Tinh không đột ngột trở lại, đòi tụ tập uống rượu, đột ngột tấn công như vậy, thì chuyện này, có lẽ cậu ta vẫn sẽ giấu nhẹm đi.  

             “Ừm, đợi cậu ta về, chúng ta hỏi cho rõ. Chuyện lớn như vậy cũng không nói cho các anh biết, giấu giỏi thật!” Vương Tinh đề nghị.  

             “Đúng, phải hỏi cho rõ!”  

             15 phút sau, Bốn Mắt vội vàng chạy về ký túc xá trước Lâu béo.  

             Cậu ta vừa vào cửa, Tần Kiệt và Vương Tinh nhìn chằm chằm cậu ta như gián điệp, không động đậy chút nào.  

             Nhìn đến mức khiến toàn thân Bốn Mắt nổi da gà.  

             “Hai người làm gì thế?”, Bốn Mắt chột dạ nói.  

             “Cậu nói xem?”, Tần Kiệt và Vương Tinh hỏi.  

             “Tôi, tôi làm sao cơ?”, Bốn Mắt vẫn không muốn thừa nhận.  

             “Còn giả vờ cái gì?”, Tần Kiệt nhìn chằm chằm Bốn Mắt: “Tôi với Vương Tinh đã nghe thấy hết rồi. Nói thật cho tôi biết, rốt cuộc là có chuyện gì?”  

             “Xì! Còn cần phải hỏi sao? Đương nhiên là có bạn gái rồi. Nhưng tôi rất muốn biết, thằng nhóc nhà cậu đã “làm” chưa?”, Vương Tinh còn thẳng thắn hơn Tần Kiệt.  

             Quả nhiên.  

             Chủ đề này là chủ đề không bao giờ nhàm chán giữa các chàng trai.  

             Vương Tinh vừa dứt lời, hai mắt Tần Kiệt lập tức sáng lên.  

             Nhìn chằm chằm đến mức Bốn Mắt phải giơ tay đầu hàng.  

             “Được rồi, được rồi, tôi đầu hàng được chưa?”  

             “Vậy sao còn chưa nói?”, Tần Kiệt thúc giục.  

             Két két~  

             Cửa mở ra.  

             Lâu béo khiêng một thùng bia Thanh Đảo vào ký túc xá.  

             “Nói gì cơ?”, Lâu béo thản nhiên nói.  

             “Cậu ta có bạn gái rồi!”, Tần Kiệt và Vương Tinh đều chỉ vào Bốn Mắt.  

             Phụt~  

             Lâu béo suýt nôn cả mật xanh mật vàng ra ngoài.  

             Tay cậu ta chỉ vào Bốn Mắt đang sững sờ: “Cậu ta có bạn gái á? Thật à? Hình như hôm nay không phải là cá tháng tư đúng không?”  

             Tần Kiệt: “...”  

             Vương Tinh: “...”  

             Mẹ nhà cậu.  

             Cá tháng tư là ngày 1 tháng tư, bây giờ là tháng 12, còn gần năm nữa được chưa.  

             Đúng là biết cách nói chuyện.  

             Sắc mặt của Bốn Mắt lại trở nên xấu hổ.  

             Khụ khụ~  

             Tần Kiệt ho khan một tiếng: “Đương nhiên là thật rồi, bọn tôi đang đợi Bốn Mắt nói đây!”  

             “Mẹ nó!”  

             Giờ đến lượt Lâu béo cũng ngạc nhiên.  

             Cậu ta nhìn chằm chằm Bốn Mắt giống như phát hiện đại lục mới, biểu cảm cực kỳ khoa trương.  

             “Bốn Mắt, cậu cũng có lúc yêu đương trần tục á?”  

             “Tôi... tôi cũng là con người, sao có thể không yêu đương chứ?”, Bốn Mắt lắp bắp nói.  

             “Được rồi, mẹ nhà cậu! Nói đi, bạn gái cậu là ai? Chúng tôi có biết không? Phát triển đến bước nào rồi? Đã làm gì chưa?”, Lâu béo hỏi liên tiếp bốn câu.  

             Câu nào câu nấy đều đi thẳng vào vấn đề, rất thẳng thắn.  

             Tần Kiệt và Vương Tinh không thể không giơ nút like.  

             Nói: “Cao thủ! Chuyên gia tình yêu hỏi chuyện đúng là khác biệt!”  

             Sau đó tất cả cùng nhìn chằm chằm vào Bốn Mắt, cười khúc khích hỏi: “Nói đi. Cô gái đó là ai? Bọn tôi có biết không? Đến bước nào rồi? Làm gì chưa?”  

             Vừa dứt lời, Bốn Mắt ngạc nhiên.  

             Sao có thể như vậy?  

             Đây là quyền riêng tư của tôi đó nha.  

             Nhưng thấy dáng vẻ của ba người Tần Kiệt, nếu như không nói, họ sẽ ăn thịt cậu ta mất.  

             Cuối cùng, Bốn Mắt vẫn bị khuất phục.  

             “Vừa đang làm, cuối cùng bị Kiệt Tử cậu... cắt ngang rồi!”  

             Tần Kiệt: “...”  

             Vương Tinh: “...”  

             Lâu béo: “...”  

             Giây tiếp theo, Lâu béo và Vương Tinh đều nhìn về phía Tần Kiệt.  

             Người ta thường nói thà phá một tòa miếu còn hơn phá hủy hôn nhân của người khác, Kiệt Tử cậu hơi bị quá quắt rồi đó!

Advertisement
';
Advertisement