Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

“Haizz, tôi tìm thấy giám đốc Tần rồi, hóa ra anh ở bên ngoài! Làm tôi tìm anh mệt muốn chết đi được!”, đúng lúc này Châu Phàm mồ hôi đầy người chạy đến.  

             Trông anh ta có vẻ rất nôn nóng.  

             “Sao vậy?”  

             “Giám đốc Tần, xảy ra chuyện rồi!”, Châu Phàm thở không ra hơi.  

             “Xảy ra chuyện gì rồi?”, trong lòng Tần Kiệt nhảy dựng lên: “Sẽ không… xảy ra hiện tượng giẫm đạp lên nhau chứ?  

             Nhắc đến hai chữ giẫm đạp, Tần Kiệt liền hoảng sợ.  

             Mở siêu thị, sợ nhất là xảy ra tình trạng giẫm đạp khi có quá nhiều người.  

             Điều đó khiến cho các nhân viên thực thi pháp luật nhúng tay vào, đến lúc đó danh tiếng siêu thị sẽ bị tiêu tan.  

             “Không, không phải, không phải là tình trạng giẫm đạp!”, Châu Phàm hít một hơi thật sâu, dừng một hồi lâu, rồi mới nói: “Là, là bán hết hàng rồi!”  

             “Cái gì?”, Tần Kiệt sững sờ hồi lâu, khó khăn lắm anh mới hoàn hồn lại: “Hả? Bán hết rồi? Hàng hóa mua hơn 3 triệu tệ, trị giá 4 triệu tệ, chưa được bao lâu mà đã bán hết sạch rồi sao?”  

             Nói xong, trên mặt Tần Kiệt tràn đầy vẻ kinh ngạc.  

             Mới khai trương chưa được 3 giờ đồng hồ, số hàng hóa trị giá 4 triệu tệ đã được bán hết sạch, trò đùa gì vậy.  

             Nhanh thật đấy.  

             “Không, không phải giám đốc Tần. Trái lại tôi còn hy vọng bán hết sạch cơ!”, Châu Phàm thở hổn hển, tiếp tục giải thích: “Là một số món hàng giảm giá đã được bán hết sạch!”  

             “Hàng giảm giá đúng không? Giám đốc Châu, anh suýt chút nữa dọa tôi sợ chết khiếp đấy! Tôi nói sao chưa đầy 3 giờ đồng hồ mà đã bán hết sạch rồi chứ!”, Tần Kiệt cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, liếc xéo Châu Phàm.  

             Anh ta có thể nói rõ hơn một chút được không?  

             Có biết như vậy sẽ dọa người ta sợ chết khiếp không?  

             Nếu số hàng hóa trị giá hơn 4 triệu tệ được bán hết trong vòng chưa đầy 3 giờ đồng hồ, chẳng phải là sẽ kinh động đến giới cùng ngành ở thành phố Hán sao?  

             Nó sẽ trở thành thần thoại trong giới kinh doanh siêu thị ở thành phố Hán.  

             Tần Kiệt cũng không muốn nhanh như vậy đã trở thành ngôi sao trong giới siêu thị.  

             Nếu trở thành ngôi sao trong giới siêu thị và xuất đầu lộ diện quá sớm, nó có thể khơi dậy sự cảnh giác của giới cùng ngành.  

             Trước mắt anh chỉ có một mục tiêu.  

             Đó chính là có một chỗ đứng nhất định trong giới siêu thị.  

             Đầu tiên anh phải giành được chỗ đứng vững ở khu đô thị mới Nam Hồ, sau đó từ từ tìm kiếm thêm không gian để phát triển.  

             Tuyệt đối không thể để quá nhiều người chú ý trước khi nền móng vẫn chưa vững.  

             “Chớ hoảng sợ, chỉ là hàng giảm giá được bán hết mà thôi. Anh nhờ người ở bộ phận truyền thông đưa ra một lời giải thích. Sau đó, nhanh chóng liên hệ với nhà cung cấp hàng hóa, nói rõ qua tình hình để họ có thể giao hàng trong thời gian sớm nhất! Tôi nghĩ rằng qua ngày khai trương đầu tiên thì tình thế sẽ chuyển biến tốt hơn!”  

             Châu Phàm nghe xong liền bình tĩnh lại.  

             Tần Kiệt nói không sai, hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, thông thường, mới khai trương đều sẽ thu hút một đám người đến mua sắm, chung vui.  

             Người đông, tranh cướp hàng hóa là chuyện thường tình.  

             Ban nãy, anh ta chỉ là bị cảnh tượng mua sắm điên cuồng trong siêu thi dọa cho sợ.  

             Trong lòng có chút rối loạn.  

             Anh ta không có suy nghĩ đến phương diện này.  

             Hiện tại xem ra, tâm tính của Tần Kiệt mạnh mẽ hơn anh ta rất nhiều.  

             Không hổ danh là ông chủ.  

             “Được, tôi liên hệ ngay đây!”, Châu Phàm nói xong liền đi giải quyết công chuyện.  

             “Đợi một chút!”, Tần Kiệt ngăn Châu Phàm lại: “Có nhiều sản phẩm giảm giá như vậy, lại có rất nhiều người tranh đoạt cướp giật mua hàng, công tác thống kê bên đó, có ra số liệu cụ thể không?”  

             “Có, đương nhiên có rồi. Theo như quy định, một giờ đồng hồ thống kê một lần!”, nhắc đến số liệu, vẻ mặt Châu Phàm liền dãn ra, nói: “Nói ra, chắc chắn giám đốc Tần sẽ không tin!”  

             “Ồ, nghe giọng điệu của giám đốc Châu, chắc là bán được khá nhiều đó nhỉ?”, Tần Kiệt hứng thú nói.  

             Nếu như bảng số liệu “đẹp” thì đồng nghĩa với việc anh kiếm được rất nhiều tiền.  

             Đương nhiên anh rất hào hứng và thích thú.  

             “Nói xem, bán được bao nhiêu rồi?”  

             “Hai lần thống kê, trong lần thống kê thứ nhất bán được 200 ngàn tệ, còn lần thứ hai bán được 300 ngàn tệ, tổng cộng hai lần thống kê bán được 500 ngàn tệ, bán được nhiều hơn so với ngày đầu tiên khai trương Walmart Lăng Thị mà tôi đã từng làm”.  

             “Cái gì? Hai giờ đồng hồ bán được 500 ngàn tệ sao?”, Tần Kiệt bị Châu Phàm làm cho chấn động.  

             Con số này dọa người quá đi.  

             Hiện tại mới chưa đầy 3 giờ đồng hồ, cứ theo tốc độ như thế này, nếu kinh doanh đến 9 giờ tối mới đóng cửa thì ít nhất có thể tiêu thụ được gần 2 triệu sao?  

             Đây…  

             Tần Kiệt không dám tưởng tượng ra.  

             Phải biết rằng hiện tại vẫn là năm 2007.  

             Vào thời điểm này, khu đô thị mới Nam Hồ vừa mới thành lập, dân số cũng chỉ có khoảng 50 ngàn người.  

             Trước mắt diện tích kinh doanh của siêu thị Kiệt Tuyết chưa đến 1700 mét vuông, làm đến mức này, có thể nói là đã lập được kì tích.  

             Khủng khiếp.  

             Đây mới chỉ là siêu thị đầu tiên do Tần Kiệt mở ra.  

             Tương lai anh sẽ mở ra nhiều chi nhánh hơn.  

             Đến lúc đó anh gom góp tích lũy lại, con số này không biết lên đến mấy chữ số 0.  

             Ừng ực~  

             Tần Kiệt càng nghĩ càng phấn khích.  

             Đối với anh mà nói, kiếm tiền là một việc có ý nghĩa và khiến cho anh có cảm giác thành công nhất.  

             Không có gì ngạc nhiên khi trước đây lúc Vương Tinh nghe rằng anh sẽ bắt đầu một dự án thu gom phế liệu, cậu ta không có một chút hứng thú nào.  

             Hiện tại xem ra Vương Tinh nói rất có lý.  

             Dù cho thu gom phế liệu như thế nào thì khối lượng cũng chỉ có một chỗ đó.  

             Kinh doanh siêu thị thì lại không giống như vậy.  

             Anh có thể mở ra nhiều chi nhánh khác nhau.  

             Quả thật đây là bàn đạp tốt cho sự nghiệp thăng tiến của anh.  

             Giờ phút này, Tần Kiệt không thể không tán thành, đồng ý với cách nói của Vương Tinh.  

             Muốn làm ăn lớn, không thể chỉ xoay quanh việc thu gom phế liệu.  

             Đương nhiên, tạo ra được kỳ tích như ngày hôm nay không thể không nhắc tới sự cố gắng, chăm chỉ thường ngày của Châu Phàm.  

             Theo Tần Kiệt được biết, Châu Phàm cũng không chỉ đặt mục tiêu vào 50 ngàn dân của khu đô thị mới Nam Hồ trong chiến dịch tuyên truyền, quảng bá siêu thị của mình.  

             Mà anh ta nhắm vào toàn bộ phân khu Nam Hồ.  

             Anh ta sai người đi phát tờ rơi ở các thôn làng phía dưới khu đô thị mới.  

             Anh ta cũng tuyên truyền, phát tờ rơi đến các trường đại học như đại học công nghiệp Hồ, Hoa Nông, đại học Công nghệ Hoa Nam…  

             Vừa hay trùng với kỳ nghỉ tết Dương lịch, sinh viên các trường được nghỉ học.  

             Ba tổ lực lượng chính bao gồm nhân viên siêu thị, sinh viên và dân làng đã tụ hợp lại mới có thể tạo nên kỳ tích của ngày hôm nay.  

             Với doanh số 500 ngàn tệ trong 2 giờ đồng hồ, Tần Kiệt ước tính rằng trong vòng 5 năm tới, với tốc độ thần kì như vậy, hiếm có siêu thị nào có thể làm được.  

             Giỏi thực sự!  

             Anh phải khâm phục khả năng điều hành của Châu Phàm.  

             Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, khen ngợi thì khen ngợi, Tần Kiệt cũng không hề tự cao tự mãn bởi thành tích thần kỳ của mình.  

             Trái lại, anh tỏ ra rất bình tĩnh.  

             “Vẫn là câu nói đó, hôm nay là ngày đầu tiên khai trương và cũng là ngày nghỉ lễ, nhiều người đến mua hàng là điều bình thường. Từ ngày mai trở đi, tôi đoán chừng lượng mua sẽ từ từ giảm xuống. Việc chúng ta cần làm bây giờ là duy trì lượng mua càng nhiều càng tốt, duy trì lượng hàng hóa được bán ra ổn định. Giám đốc Châu, bây giờ anh giải quyết chuyện này nhé!”  

             “Giám đốc Tần yên tâm. Tôi sẽ thu xếp ngay lập tức! Tôi sẽ tranh thủ thời gian tan ca hôm nay để quảng bá tên tuổi của Kiệt Tuyết ra khắp khu đô thị mới Nam Hồ, để cho người dân nơi đây đều biết Kiệt Tuyết là một siêu thị như thế nào, đặt nền móng vững chắc cho sự phát triển trong tương lai của Kiệt Tuyết!”  

             “Giám đốc Châu có lòng tin là tốt, anh mau chóng đi giải quyết chuyện hàng hóa đi. Tôi phải đến bộ phận vận hành một chuyến, tìm bọn họ hỏi xem tại sao bạn học của tôi lại trúng thưởng điện thoại Motorola, bên trong có mánh khóe chiêu trò gì không!”  

             “Hả?”, Châu Phàm sửng sốt: “Bạn giám đốc Tần trúng thưởng sao? Đây là chuyện tốt mà!”  

             “Tốt cái gì mà tốt? 3 phút trước, tôi vừa nói chuyện với Uông Gia Tân, anh ta nói bóng gió với tôi rằng có nên chiếu cố bạn tôi một chút hay không, tôi cảnh cáo anh ta đừng có mà làm loạn. Kết quả chân trước anh ta vừa mới đi, chân sau bạn tôi đã trúng thưởng, lấy đâu ra chuyện trùng hợp như vậy chứ? Chuyện này, tôi nhất định phải điều tra rõ ràng!”

Advertisement
';
Advertisement