Hệ thống bá đạo - Lâm Phàm (FULL Dịch) - Tối Cường Hệ Thống

 

 Còn ngươi nữa, con lừa trọc ngươi có gan thì để bản thể lại đây, lão tử sẽ thông ngươi tới chết, ngươi tin không? Lâm Phàm mắng tiếp.  

 

- Thí chủ càn rỡ quá rồi đó.  

 

Ngữ khí Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lạnh lẽo lên, hắn định ra tay nhưng sau đó cười nhạt một tiếng nói.  

 

- Thí chủ, hữu duyên gặp lại.  

 

- Muốn đi! Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.  

 

Lâm Phàm chợt quát lên, rồi lấy ra một cái tuyệt phẩm  

 

Tiên khí ném tới Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.  

 

- Bạo.  

 

Canh Dương Thiên kinh hoảng.  

 

- Đừng...  

 

Ầm!  

 

Hư không nơi đây đột nhiên chuyển động giữ dội.  

 

- Tiểu tử ngươi có thể nhận nhịn một chút không? Ở đây rất yếu không thể chịu đựng tuyệt phẩm Tiên khí tự bạo đâu.  

 

- A Di Đà Phật.  

 

Mặt Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không hề có cảm xúc nhìn Lâm Phàm thật lâu, sau đó rời khỏi nơi này.  

 

- Coi như ngươi đi nhanh.  

 

Lâm Phàm lầm bầm.  

 

Canh Dương Thiên nhìn cái tên kia biến mất mới mở miệng nói.  

 

- Sau này ngươi nên cẩn thận một chút, tu vi người này còn mạnh hơn ta mấy phần, chỉ sợ hắn là viễn cổ Tiên vương, không nên coi thường.  

 

Lâm Phàm gật đầu, hắn biết Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rất mạnh nhưng hắn cũng không sợ, hắn chắc chắn sẽ chừa một lần công dụng cuối cùng của xà phòng cho tên trọc kia, tốt nhất đừng để mình đụng hắn, nếu không hắn sẽ biết tay mình.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rời đi nhưng Lâm Phàm xem như đã biết âm mưu của hắn, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật chắc chắn đang mưu đồ bí mật cùng người Nguyệt Ảnh đại lục, nếu không phải như vậy, hắn sẽ không xuất hiện để khuyên nhóm người mình không nên quản chuyện này.  

 

Đương nhiên Lâm Phàm không thể đáp ứng chuyện này, tên này vẫn còn mặt mũi xuất hiện trước mặt mình, nhất định muốn chết, nếu bản thể hắn giáng lâm, xà phòng trong tay ca tuyệt đối không khách khí với hắn, mình sẽ bẫy hắn thêm một lần nữa để hắn biết sự lợi hại của mình.  

 

Canh Dương Thiên không biết lại lịch Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, có thể do hắn là tồn tại trước Canh Dương Thiên rất lâu, hoặc đối phương bị thương nặng nên ẩn thế lánh đời không ra.  

 

Cũng giống như Vô Dục lão tổ, bị người trấn áp mấy trăm ngàn năm, sao còn ai biết lai lịch của hắn chứ, trừ những người biết rõ đoạn lịch sử kia, nếu như người bình thường, tuyệt đối không biết được.  

 

Lâm Phàm, ngươi phải cẩn thận đấy.  

 

Canh Dương Thiên nhắc nhở.  

 

Lâm Phàm gật đầu.  

 

- Lão tổ yên tâm đi, chuyện này trong lòng con đều biết.  

 

Lâm Phàm cũng không rõ tình huống hiện tại thế nào nhưng chắc chắn sẽ có nhiều người trên Vô Tận đại lục biết đến Nguyệt Ảnh đại lục, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng biết, hiển nhiên không thiếu người biết nó.  

 

Rời khỏi hậu viện tông môn, Lâm Phàm đi tìm tông chủ Kiếm Khí Tông, bây giờ Kiếm Khí Tông xem như toàn quân bị diệt, những đệ tử còn sống cũng đã chạy trốn hết, Lâm Phàm muốn hỏi hắn những người này đến từ hướng nào.  

 

Tử Vong Chi Hải rất lớn, nó cắt ngang toàn bộ Vô Tận đại lục như một đường ranh giới, muốn từ đó tìm được những người Nguyệt Ảnh đại lục, quả thực khó càng thêm khó. Hắn chỉ có thể hỏi tình huống cụ thể từ tông chủ Kiếm Khí Tông thôi.  

 

Cuối cùng hắn cũng thu được kết quả không quá thất vọng, hắn cũng nghĩ đến sự tình Bách Hoa Tông nên tổng kết ra một vấn đề, khoảng cách giữa Bách Hoa Tông cùng Kiếm Khí Tông rất gần nên vị trí những người Nguyệt Ảnh đại lục xuất hiện chắc nằm trong phạm vi này.  

 

Sau khi suy tính xong, Lâm Phàm không ngừng lại mà nhanh chóng chạy đến đó.  

 

Hắn ngược muốn xem tình huống bên kia như thế nào, nếu có thể điều tra được lai lịch đối phương là tốt nhất. Hắn đi đến vị trí Bách Hoa Tông trước đó, nơi đây bị một chưởng của hắn đánh xuống nên giờ chỉ còn lưu lại một cái hố sâu, từ chỗ này nhìn về phía trước nghìn dặm là Kiếm Khí Tông, bên phải giữa hai tông môn chính là Tử Vong Chi Hải.  


Xèo! 

Advertisement
';
Advertisement