Đặc biệt là mảnh hải vực kia, tuy nói gió êm sóng lặng, nhưng trong đó lại ẩn núp vô số nguy cơ, nếu không chú ý, sợ rằng không biết mình vì sao mà chết.
Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn vùng biển này, ở đây chôn giấu vô số đồ vật hung hiểm, chúng nó ẩn núp để chờ đợi con mồi xuất hiện.
Mà Lâm Phàm lúc này đã là cường giả Tiên Vương, thực lực bản thân đã đủ để độc tôn một phương, không có nơi nào mà hắn không đến được, hơi hơi tỏa ra khí thế một chút thì đám ma vật trong phạm vi Hải Vực này không dám làm càn.
Xuyên qua từng lớp sương mù thấy được một dãy núi màu đen, hỏa diễm đang phun trào trên đó, Ma khí vô tận quấn quanh, trong những Ma khí này có oán linh đang gào thét, thời điểm chúng thấy Lâm Phàm giống như thấy quỷ, cả một đám té nhanh tránh lẹ.
- Nam Ma Tiên Vương có ở đây không?
Lâm Phàm hô lớn.
Hắn bây giờ mới phát hiện, Tiên Vương viễn cổ cái gì chứ, toàn bộ đều là một đám muốn ăn đòn, khách khách khí khí với bọn họ thì bọn họ như muốn lên trời, đám người này vẫn không thể quá nuông chiều. Nam Ma Tiền Vương ở chỗ sâu nhất của Hắc Sơn, đang ngồi khoanh chân, nhìn thấy tình huống bên ngoài, không khỏi lau mồ hôi ướt đẫm trên trán.
Lúc trước Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã từng tới đây, giữa song phương có thể nói đã đàm luận xong xuôi, cũng có thể nói chưa đàm luận xong, nhưng ít ra đã cho ra một đáp án chuẩn xác, chỉ cần sinh linh đại lục Nguyệt Ảnh không liên lụy đến Nam Ma Hải Vực, hắn sẽ không động thủ.
Hắn đương nhiên không muốn động thủ với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đồng thời đối phương đã hứa hẹn sẽ cho hắn một chút ưu đãi, hắn cảm giác có thể giao dịch lần buôn bán này.
Hắn muốn đi tới nói với Chân Lý Tiên Vương một chút, có khả năng hắn ta cũng biết, nhưng vừa đó đã thấy cảnh tên này đâm chết Chân Lý Tiên Vương, thủ đoạn dị thường tàn nhẫn, làm Chân Lý Tiên Vương có chết cũng không giữ được tôn nghiêm.
Hiện tại hắn không biết phải đối mặt thế nào với nhân vật khủng bố bên ngoài kia thế nào, hắn thấy đối phương còn kinh khủng hơn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng giờ đối phương đã tới cửa, hắn cũng không thể mặc kệ đứng nhìn, sau đó khẽ nhấc ngón tay.
Lâm Phàm đứng bên ngoài một hồi lâu, vừa định phẫn nộ phun trào thì hải vực bất ngờ tách ra, một cửa động xuất hiện, rồi một bóng người đi ra từ đó.
Nam Ma Tiên Vương có một mái tóc dài màu đen phiêu lãng, dung mạo anh tuấn mang theo vẻ tươi cười.
- Không biết các hạ đại giá quang lâm nên không thể tiếp đón từ xa...
Nam Ma Tiên Vương cười ha hả đi lên phía trước.
Lâm Phàm vui vẻ trong lòng, không nghĩ tới Nam Ma Tiên Vương này mà biết điều như thế.
- Nam Ma Tiên Vương, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu... Ta là đệ tử Thiên Địa Tông Lâm Phàm,
nói tóm lại là, Vô Tận đại lục đang chịu kiếp nạn, muốn mời Nam Ma Tiên Vương ngươi ra tay giúp đỡ, không biết ý của Nam Ma Tiên Vương thế nào?
Nam Ma Tiên Vương trầm mặc, tình huống này có chút khó xử nha...
Lâm Phàm nhìn Nam Ma Tiên Vương, ánh mắt hơi quái dị.
- Nam Ma Tiên Vương có cái gì khó nói, nếu như vậy thì cứ nói ra, ta sẽ thông cảm. Nam Ma Tiên Vương nhìn thần thái Lâm Phàm, cảm giác hôm nay nếu hắn không cho đối phương một câu trả lời hài lòng, rất có thể sẽ có kết cục giống như Chân Lý Tiên Vương, hắn thân là Tiên Vương đương nhiên là không sợ bất luận người nào, nhưng người trước mắt này có thể đâm chết Chân Lý Tiên Vương, hơn nữa còn không hề có một chút thương thế nào, hiển nhiên không tầm thường.
Bây giờ, thái độ đối phương mặc dù rất giống đang hỏi dò, nhưng vô hình có một loại thần thái phách lối trong đó, giống như nếu ngươi không đồng ý, lão tử sẽ đại khai sát giới.
Nam Ma Tiên Vương suy tư một chút, sau đó hiên ngang lẫm liệt nói.
- Đại lục Vô Tận chịu đủ kiếp nạn, ta thân là Tiên Vương sao có thể ngồi yên không để ý, việc này yên tâm, ta nhất định sẽ xuống núi trợ giúp.
Lâm Phàm vui vẻ trong lòng.
- Vẫn là Nam Ma Tiên Vương ngươi biết lý lẽ, hiện tại chúng ta rời khỏi nơi này nhanh đi.
- Chờ chút.
Nam Ma Tiên Vương lập tức ngăn lại, sau đó vẻ mặt hòa hoãn nói tiếp:
- Gần đây ta đang tu luyện một môn tiên thuật, nếu như tiên thuật đại thành, tất cả Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục cũng không phải đối thủ của ta, bây giờ Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục còn chưa xuất hiện cũng cho chúng ta một ít thời gian, không bằng chờ Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục xuống núi rồi ta mới xuất hiện, ngươi thấy thế nào?
Lâm Phàm quái dị nhìn Nam Ma Tiên Vương.
- Ta ngửi được khí tức Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi không phải... không muốn đi đó chứ? Chẳng lẽ ngươi lừa ta?
- Không có, tuyệt đối không có, chuyện như vậy Nam Ma Tiên Vương ta đương nhiên không thể ngồi yên.
Nam Ma Tiên Vương nói, trong lòng lại có chút tức giận, nhưng lửa giận này lại không có chỗ bộc phát, nếu như là người khác, hắn sớm giết đối phương rồi, nhưng người trước mắt này lại cực kỳ nguy hiểm, không phải dạng dễ trêu, tất cả đều nhất định phải ổn định, tốt nhất không nên phát sinh mâu thuẫn với hắn.
- Vậy ngươi đây có ý gì?
Lâm Phàm hỏi.
- Theo ta được biết, trong Nguyệt Ảnh đại lục có mấy vị Chủ Thần thực lực cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối không phải người mà ta có thể đấu lại, nếu như trong khoảng thời gian này, ta có thể tu luyện tiên thuật thành công, tỉ lệ nắm chắc phần thắng sẽ cao hơn, vì lẽ đó, trong thời khắc mấu chốt này, ta không thể lãng phí dù chỉ là một chút thời gian, bất quá ngươi yên tâm, ta bây giờ tuy không đi, nhưng tới lúc đó Hắc Thiên Ma Vương ta sẽ suất lĩnh đại quân chinh chiến trên tiền tuyến.