Nam Ma Tiên Vương khăng khăng nói, sau đó khẽ nhấc ngón tay, mặt biển bình tĩnh đột nhiên nhấc lên cơn sóng, một luồng khí tức hung hãn đột nhiên bạo phát.
Lâm Phàm ngưng thần nhìn lại, mặt biển xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy kia sâu không thấy đáy, trong đó truyền đến từng khí tức âm hàn.
m!
m!
m thanh thiên quân vạn mã truyền đến, một lá cờ màu đen xuất hiện, thời điểm đó, thiên địa mờ đi, một con lại một con cầm cờ lớn trong tay, chiến sĩ dưới thân cưỡi hắc mã cùng xuất hiện trên mặt biển.
Phóng tầm mắt nhìn, ít nhất hơn vạn con.
Khí thế đại quân hung hãn, giống như đã chinh chiến ngàn vạn chiến trường, ngưng luyện ra khí tức khát máu.
- Đây là quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương của ta, Tiên Tôn rơi vào trong đó chắc chắn phải chết, cho dù cường giả Tiên Vương cũng phải phí chút sức lực, có bọn họ gia nhập, ta nghĩ sẽ có trợ giúp rất lớn.
Nam Ma Tiên Vương nói.
Nội tâm hắn cũng cực kỳ đau lòng, quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương này do hắn tiêu hao vô số năm tháng mới luyện chế được, lúc đại thành có thể đối đầu với cường giả Tiên Vương, bây giờ đã hoàn thành tám phần mười, nhưng không thể không lấy nó ra để trấn an đối phương.
Lâm Phàm nhìn đại quân hài lòng gật gật đầu, khí thế rất tốt, thực lực cũng rất tốt, nhưng cũng chỉ có thể vây nhốt một vài Tiên Vương, nếu như gặp loại cường giả như Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đối phương chỉ cần phất tay một cái đã bị diệt sạch, bất quá đối phó với một vài cường giả cũng đủ rồi, sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục số lượng rất nhiều, có một nhánh Thiết kỵ như vậy gia nhập cũng có thể giảm được một chút áp lực.
- Được... ta hi vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn, thời điểm Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục giáng lâm, mong ngươi có thể góp một phần sắc lực.
Lâm Phàm nói.
- Đương nhiên, Nam Ma Tiên Vương ta đương nhiên sẽ tận lực.
Nam Ma Tiên Vương nói.
Lâm Phàm vung tay, đại quân Hắc Thiên Ma Vương hóa thành một đoàn khói đen nồng nặc rồi biến thành một chiến kỳ, trên chiến kỳ khói đen quấn quanh, nồng nặc khí thế hung hãn.
- Cáo từ...
Tình huống hôm nay, nếu Nam Ma Tiên Vương đã đáp ứng, còn cuối cùng sẽ thế nào thì cũng không phải chuyện Lâm Phàm có thể nghĩ tới, đương nhiên nếu tới lúc đó mà Nam Ma Tiên Vương không giữ lời, cứ đâm chết hắn là được.
Nam Ma Tiên Vương gật đầu, sau khi Lâm Phàm rời đi, ánh mắt Nam Ma Tiền Vương đang lạnh nhạt kia của đột nhiên trở nên sắc bén, vạn đời hung ác sao có thể dễ để ngươi khác uy hiếp như vậy được.
- A Di Đà Phật, nhìn Nam Ma Tiên Vương ngươi bị một tên tiểu bối nhục nhã, bản tọa thật sự chút áy náy.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật xuất hiện.
- Không sao, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật ngươi đang có ý gì, tên tiểu bối này mặc dù là cường giả Tiên Vương cảnh, nhưng nếu ngươi xuất thủ, chắc chắn sẽ trấn áp hắn dễ như ăn cháo.
Nam Ma Tiên Vương nghi ngờ hỏi.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật chỉ cười mà không nói, miệng niệm phật hiệu, nhưng trong tròng mắt màu vàng kia lại lập loè một tia khác thường, nếu như không phải tiểu tử này nắm giữ cái thứ đồ chơi thần bí khó dò kia, hắn sao có thể sợ tên gia hỏa này được.
Bất quá hiện giờ giờ thời điểm vẫn chưa tới, hắn cũng không gấp, lần đó liên thủ với Chủ Tranh cũng không giết được tên này, sợ rằng người này có vận khí rất lớn, không phải dễ dàng giết chết, không bằng đợi đến thời điểm Chủ Thần giáng lâm thì mượn tay bọn họ, nhưng sợ đến lúc đó sẽ xảy ra tình huống khác thường.
Nam Ma Tiên Vương nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, cuối cùng im lặng, vung tay áo trở về Hắc Sơn, mà quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương cũng chỉ hàng nhái dỏm thôi, thành phẩm chân chính hắn vẫn nắm giữ trong tay, đây là đại quân có thể đối đầu với Tiên Vương, hắn sao cam lòng đưa cho tiểu tử kia được.
Chân Lý Tiên Vương là một tên ngu si, chết cũng đáng đời, nếu như tổ tông hắn không phải Văn Đạo Thiên Quân, ai mà để ý tới hắn, chỉ là không ai rõ ràng Văn Đạo Thiên Quân rốt cuộc có thật sự ngã xuống hay không, cẩn thận với mọi thứ là tốt nhất.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng không phải hạng đơn giản, chỉ sợ đang mưu đồ bí mật Thiên Quân chi đạo, phải cẩn thận với hắn nữa.
Nói tới những Chủ Thần kia, Nam Ma Tiên Vương hắn cũng có quan hệ rất tốt với một vài người trong đó, hắn đương nhiên sẽ không nhúng tay vào chuyện của Vô Tận đại lục.
Cái Chủ Thần cần chính là tín ngưỡng, mà bọn họ lại cần Thiên Quân chi đạo, trong này không có liên quan gì với nhau, nhưng có thể lợi dụng lẫn nhau, còn tồn vong của những giun dế nhân loại không quan hệ gì với bọn hắn.
Minh Hải Huyết Sơn không người ở.
Tù Linh Thâm Uyên cũng không có người.
Lâm Phàm đến hai địa phương này đều thất bại, một quỷ ảnh cũng không nhìn thấy.
Xem ra đang né hắn.