Hệ thống bá đạo - Lâm Phàm (FULL Dịch) - Tối Cường Hệ Thống

oOo

- Thiên Địa Dung Lô!

Lâm Phàm gầm lên, mắt lộ vẻ điên cuồng.

Trong phúc chốc, một cái lò luyện tỏa hào quang vạn trượng xuất hiện, không ngừng xoay tròn trên không trung. Một con rồng thần uốn lượn quanh lò, khí tức thần bí và tang thương tràn ngập cả thế giới lòng đất.

- Tao muốn mày trả giá thật nhiều.

Giờ khắc này, Lâm Phàm đột nhiên bình tâm lại, nhìn chằm chằm vào cánh tay đen kịt đang đâm xuyên qua thân thể mình.

"Uỳnh!"

Thiên Địa Dung Lô nháy mắt mở nắp, nuốt lấy cả Lâm Phàm lẫn cánh tay kia vào trong, sau đó lập tức đóng kín lại, thế giới dưới lòng đất cũng trở về an tĩnh.

- Haha!

Lâm Phàm hung hăng kéo bàn tay khổng lồ kia ra, cái ngực hắn lập tức xuất hiện một lỗ máu thật lớn, dữ tợn khủng bố, máu tươi phun như nước lũ. Lâm Phàm hít thở dồn dập, cố sức đứng thẳng người, nhìn cánh tay đen kịt lơ lửng trong không gian của Thiên Địa Dung Lô, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.

Cánh tay kia không ngừng đụng thật mạnh vào vách lò, bởi vì nó cảm nhận được uy lực kinh khủng bên trong này. Từng âm thanh va đập chát chúa vang lên, tuy nhiên không có bất kỳ tác dụng gì, Thiên Địa Dung Lô không chút sứt mẻ.

- Ha ha, đừng phí sức vô ích, ngày tận thế của mày tới rồi.

Lâm Phàm cười như điên dại, Huyết Hải Ma Công không ngừng chữa trị miệng vết thương.

Thế nhưng cái lỗ máu kia như bị một cỗ lực lượng thần bí thẩm thấu vào, làm cho thương thế không cách nào phục hồi.

- Thiên Địa Dung Lô, luyện cho ta...

Trong nháy mắt, con rồng vẫn bình thản bay qua lại trong lò luyện chợt phun ra ngọn lửa, lửa tràn ngập khắp không gian, từ vách lò tỏa ra từng đợt hào quang. Giờ khắc này, Lâm Phàm và cánh tay đen kịt kia cùng bị vây trong biển lửa.

- Aaaaa...

Lâm Phàm ôm đầu té trên mặt đất, không ngừng kêu thảm. Ngọn lửa luyện hóa tất cả kia đang tàn phá thân thể và tinh thần của hắn.

Tất cả, tất cả đều sẽ bị Thiên Địa Dung Lô luyện hóa, tương lai, hiện tại, quá khứ, trí nhớ, thần thức...

Cánh tay đen kịt kia không ngừng lăn lộn, xung quanh nó không ngừng lóe lên những tia sáng chói mắt, muốn ngăn cản lực luyện hóa, thế nhưng chỉ là vô ích. Chỉ vài nhịp thở sau, ánh sáng đen kia dần ảm đạm, những cái vảy trên tay cũng không ngừng bong tróc.

"Ầm..."

Bàn tay cào một vuốt lên vách lò, thế nhưng vừa chạm tới nơi, những cái vuốt kia đã mềm oạt ra, ở giữa không trung lung lay như sắp rụng hết.

- Ha ha...

Lâm Phàm nhìn hình dạng lúc này của cánh tay kia, cười như điên. Cho dù phải chết, hắn cũng muốn giết chết cánh tay này.

"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể gia tăng năm trăm vạn exp."

"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể gia tăng năm trăm vạn exp."

. . . .

Cánh tay đen kịt kia giãy giụa, bỗng bộc phát ra từng luồng lực lượng viễn cổ, ngăn cản lực luyện hóa.

- Luyện cho ta...

Lâm Phàm triệt để liều mạng.

"Uỳnh!"

Lực lượng viễn cổ quấn quanh cánh tay kia bỗng nổ tung từng khúc, không ngăn nổi lực luyện hóa hủy thiên diệt địa.

"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể gia tăng sáu trăm vạn exp."

"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể thăng cấp 17."

Giờ phút này, đùi phải của Lâm Phàm đã biến mất.

Dù cho exp của Bất Diệt Ma Thể đang không ngừng tăng lên, nhưng cường độ thân thể không kịp nổi với lực hủy diệt, cái đùi phải của hắn đã bị Thiên Địa Dung Lô luyện hóa hoàn toàn.

"Ầm..."

Cánh tay đen kịt ngã xuống đáy lò, lực luyện hóa cường đại khiến nó không có bất kỳ sức phản kháng nào, mà năm ngón tay ẩn chứa lực lượng vô thượng đã mất đi một ngón.

Thế nhưng, nó còn chưa có buông tha. Giờ khắc này, nó nhắm ngay Lâm Phàm, bàn tay còn bốn ngón duỗi thẳng ra, xỉa mạnh về phía Lâm Phàm. Nó muốn giết chết kẻ này, hy vọng có thể thoát ra.

Lâm Phàm hít thở càng lúc càng nặng nề, thân hình không ngừng tiêu tán, thế nhưng hắn biết cánh tay này muốn làm gì, mắt lộ vẻ hung ác nhìn thẳng cánh tay kia.

- Muốn giết ta, rời khỏi nơi này sao, nằm mơ.

Lâm Phàm cười lạnh một tiếng.

- Toàn lực luyện hóa!

"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể gia tăng mười triệu exp."

. . . .

Bên ngoài Táng Hải Yêu Địa.

Mọi người lăng không lơ lửng trong hư không, vẻ mặt không dám tin nhìn tình huống phía dưới.

Bọn họ không ngờ Táng Hải Yêu Địa lại sụp đổ rồi.

Mặt đất chìm xuống, nước biển quay cuồng.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Sắc mặt của Thanh Hỏa trưởng lão cực kỳ khó coi, bởi vì các đệ tử tông môn đều còn ở trong đó.

Gia chủ Yêu gia cũng có cảm giác không ổn, biến hóa của Táng Hải Yêu Địa này vượt ngoài dự kiến của lão, chẳng lẽ là xảy ra chuyện lớn gì sao?

- Hoàng nhi...

Tần vương đau lòng đến cực điểm, nhưng Táng Hải Yêu Địa đã chìm vào trong biển nước, nước biển không ngừng quay cuồng, che đi tất cả.

- Cứu mạngggg...

Đúng lúc này, từ trên mặt biển truyền đến tiếng kêu cứu.

- Có người đi ra rồi.

Thanh Hỏa trưởng lão ra tay trước tiên, tung một chưởng, nước biển quay cuồng bên dưới chồm lên cao mấy cái rồi dạt ra, mặt đất Táng Hải Yêu Địa lại xuất hiện.

Hiểu được lực lượng quy tắc, biến điều không thể thành có thể.

- Là đệ tử Liệt Diễm Tông ta.

Khi nhìn rõ bóng người, Thanh Hỏa trưởng lão cũng vui vẻ hẳn lên.

Tiếp đó, lục tục có đệ tử các tông môn khác đi ra, để các trưởng lão thở phào một hơi.

Tần vương nhìn không rời mắt xuống bên dưới, tìm kiếm hoàng nhi của mình.

. . . .

- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Mọi người hạ xuống, lập tức hỏi.

- Trưởng lão, phía dưới quá kinh khủng, các sư huynh đều chết hết.

Một gã đệ tử Liệt Diễm Tông tìm được đường sống trong chỗ chết kêu gào lên. Dưới lòng đất, bọn họ gặp phải rất nhiều quái vật, nhất là quái vật toàn thân rực lửa kia, phải nói là quá khủng bố.

- Các sư huynh của ngươi đâu?

Thanh Hỏa trưởng lão hỏi.

- Trưởng lão, đệ tử cũng không biết, từ sau khi vào trong, chúng ta đã bị phân tán, cũng không rõ mọi người ở đâu.

. . . .

- Trưởng lão, phía dưới kia căn bản không phải cấm địa, mà là địa ngục, quái vật nơi đó quá kinh khủng.

- Có thấy con ta không, cao bằng chừng này...

Tần vương tìm kiếm một vòng, không thấy hoàng nhi của mình, gấp gáp hỏi.

- Không biết, chúng ta cũng không biết...

Từng tên đệ tử lắc đầu nói. Bọn họ không còn muốn đến nơi đó nữa, dù chỉ là trong ý nghĩ.

Mà có thể lại thấy ánh mặt trời, cũng đã là đại hạnh trong vạn hạnh rồi.

Nếu không phải phía dưới đột nhiên sụp đổ, bọn họ căn bản không ra được

Advertisement
';
Advertisement