Cô tháo đai an toàn ra, nói: “Anh tới đây là được rồi! Em không thể ở bên cạnh anh mọi lúc mọi nơi được, không phải anh vẫn còn việc công ty cần xử lý sao?”
Lục Khiêm nắm lấy tay cô, xoa bóp nhẹ nhàng. Lần này làm hòa, Minh Châu không giống như trước.
Mặc dù trong lúc vui sướng ngập tràn như tối hôm qua, cô cũng không gọi ông một tiếng chú Lục, cô chỉ gọi ông là Lục Khiêm.
Ông cười nhẹ: “Buổi tối anh tới đón em nhé?”
Minh Châu nghĩ ngợi rồi nói: “Không cần! Em nói tài xế tới đón rồi, xe em còn đang ở bên nhà anh trai nữa!”
Lục Khiêm lại nói: “Anh cho người chạy xe đến phim trường!” Chuyện này được sắp xếp khá ổn thỏa, cô không phản đối.
Lục Khiêm muốn được ở cùng với cô nhiều hơn nhưng Minh Châu không muốn quấn quít quá, vẫn hẹn vào cuối tuần.
Cô xuống xe rời đi. Lục Khiêm lái xe đến công ty.
Đi vào trong, trên mặt thư ký Liễu tràn đầy vui mừng, đứng ở bên cạnh thử thăm dò: “Tối hôm qua chơi suốt đêm với mấy người ông Dịch ạ?”
Anh ta tinh mắt phát hiện Lục Khiêm đã thay áo sơ mi. Lục Khiêm cởi áo khoác ra, đặt ở trên sô pha, sau đó ngồi xuống dựa vào.
Ông ngửa đầu nhìn thư ký Liễu bí, nhẹ giọng nói: “Tôi và Minh Châu yêu nhau, ở lại căn nhà bên đường Quảng Nguyên.”
Thư ký Liễu vô cùng kinh ngạc.
Một lát sau, anh ta châm trà cho Lục Khiêm châm trà, dò hỏi: “Vậy là tối hôm qua ngài bị liên lụy rồi! Cô Minh Châu uống say thật sự rất nặng.”
“Cái gì mà uống say! Không có chuyện đó, chúng tôi làm hòa rồi!”
Đôi mắt bò của thư ký Liễu trừng lớn.
Hơn nửa ngày sau anh ta vẫn chưa phục hồi được tinh thần, Lục Khiêm cũng hơi ngẩn ngơ, ông nói: “Lần này tôi không thể khiến cô ấy đau lòng nữa!”
Thật ra ông cũng có thể cảm giác được Minh Châu đối xử với ông không bằng lúc trước.
Có lẽ vì chưa quen, có lẽ là vì cô đã trưởng thành. Tóm lại đã không còn sự thân mật trong quá khứ.
Cuối cùng thư ký Liễu cùng tìm lại được giọng nói, anh ta nói lắp bắp: “Chuyện này sao mà... Đột nhiên nghĩ thông suốt hả?”
Lục Khiêm mỉm cười: “Hẳn là Hoắc Minh nói với em ấy!”
Ông hỏi thư ký Liễu: “Có dự án nào phù hợp để hợp tác với Tây Á không, làm thêm mấy cái, để Minh có thời gian về nhà với Ôn Noãn và bọn nhỏ.”
Thư ký Liễu cười.
“Tôi đây sẽ đi tìm, không có tôi cũng sẽ tạo ra một cái!”
Cả người Lục Khiêm đều thả lỏng.
Đúng lúc có vị Tổng Giám đốc Ngô gọi điện thoại tới, hẹn ông đi đánh gôn.
Bình thường có khi Lục Khiêm cũng không nhất định sẽ đi mấy buổi xã giao thế này.
Nhưng hôm nay tâm trạng của ông khá tốt, rất muốn thả lỏng một chút, vì thế đồng ý luôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!