Trương Sùng Quang nhìn cô chăm chăm.
Một lúc sau, cậu đột nhiên cầm tờ chi phiếu kia lên xé nát thành từng mảnh, khi mở cửa xe, cậu hơi quay người lại: “Hoắc Tây, cậu có về nhà với tôi hay không?”
Hoắc Tây ra dấu mời cậu đi.
Nhẹ nhàng phong độ.
Sắc mặt Trương Sùng Quang tái xanh, cuối
cùng vẫn lái chiếc xe hỏng đi.
Hoắc Tây đứng lặng một hồi.
Mãi đến khi bị gió đêm thổi cho toàn thân lạnh buốt, cô mới nói với người bên cạnh: “Đi thôi, tôi đưa cậu về!”
Bạch Khởi nắm ngược lấy tay cô.
“Anh ta chính là người đó? Vì anh ta mà chị mới không chịu chính thức ở bên tôi?”
Hoắc Tây cười nhạt, không trả lời câu hỏi của cậu ta.
Cô lấy được chìa khóa xe từ trong túi áo Bạch Khởi, tìm thấy chiếc xe thể thao của cậu ta, ngồi vào: “Còn không đi?”
Bạch Khởi lên xe.
Có lẽ là vì giận cô nên cậu không chịu lên tiếng…
Hoắc Tây thấp giọng nói: “Tôi đã nói chúng ta không hợp, tôi cũng không muốn bị đám fan bạn gái của cậu cấu xé. Vậy nên chúng ta cứ dễ tụ dễ tan đi.”
Bạch Khởi nhìn ra ngoài cửa số xe, không thèm để ý đến cô.
Hoắc Tây giơ một tay ra, vỗ vổ mặt cậu ta: “Ngoan đi!”
Bạch Khởi quay đầu nhìn cô một cái, ánh
mắt hơi đỏ, một lúc sau, cậu ta cởi dây an toàn, chồm tới ôm lấy eo Hoắc Tây, vùi đầu vào cái bụng mềm mại của cô, thì thầm: “Chị ở lại chỗ tôi một đêm đi.”
“Được! Nhưng đừng mong tôi ngủ với cậu.”
Bạch Khởi không lên tiếng!
Hoắc Tây tập trung lái xe, thật ra thì cô cũng được xem như là luật sư của Bạch Khởi, cô quen biết Bạch Khởi vào bốn năm trước.
Giữa hai người từng có một đoạn nghiệt duyên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!