Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Hoắc Tây vỗ mặt cậu ta: “Nghĩ gì vậy em trai!”

Cậu ta không buông cô ra, cô thẳng thừng đá một cái, Bạch Khởi rên lên.

Hoắc Tây không thèm đế ý cậu ta.

Cô quen cửa quen nẻo bước đến tủ rượu, tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ, sau đó ngồi xuống trước cửa số sát đất từ từ uống, trông tâm trạng có vẻ không vui.

Bạch Khởi biết thân cô ở đây nhưng lòng đã bay đến chỗ người khác.

Cậu ta ngồi xuống cạnh cô: “Chị đến chỗ tôi qua đêm là muốn làm cho anh ta hiếu lầm, đế anh ta không quấn lấy chị nữa sao?”

“Nhạt nhẽo!”

Hoắc Tây uổng gần phân nửa ly rượu vang đỏ, thở dài: “Con nít thì biết cái gì!”

Thật ra cô biết Bạch Khởi không còn là con nít nữa.

Bạch Khởi đã hai mươi bốn tuổi rồi, là một người đàn ông có ý đồ với cô.

Tinh cảm giữa cô và Bạch Khởi không thể nói rõ, nhưng cả hai đều chưa có đối tượng, không cần phải giải thích gì với ai, chứ đừng nói

đến coi sói mắt trắng Trương Sùng Quang kia.

Cô muốn uống rượu, Bạch Khởi đi ngay vào bếp nấu cơm cho cô.

Lại mở một chai rượu tốt nhất.

Hoắc Tây nhìn khuôn mặt trắng nõn thanh tú của cậu ta, không nhịn được vươn tay nhéo một cái: “Không uổng công trước đây nuôi cậu!”

Theo thói quen, cô định hôn cậu ta một cái.

Nhưng cuối cùng vẫn không hôn.

Bạch Khởi cười nhạt, giống như đang chế nhạo cô, Hoắc Tây nhún vai: “Vừa rồi trong xe đã bị Trương Sùng Quang hôn, chắc cậu cũng không muốn hôn gián tiếp cậu ấy đâu ha!”

Bạch Khởi nghiến răng: “Chị đúng là biết cách chọc giận người khác!”

Cậu ta đột nhiên đè gáy cô lại, hôn xuống, Hoắc Tây chặn thế tấn công của cậu ta lại: “Cậu không để ý, nhưng tôi thì có! Được rồi, ăn cơm thôi!”

Bạch Khởi rất bất mãn, cậu ta hận không thể lập tức chém Trương Sùng Quang.

Không có Trương Sùng Quang…

Cậu ta sẽ có thể quấn lấy Hoắc Tây như vậy cả đời, có thế cô sẽ không kết hôn với cậu ta, nhưng cô cũng sẽ không thích người khác, như

vậy là đủ rồi.

Cậu ta cũng không thèm vị trí đỉnh lưu.

Từ năm 20 tuổi, cậu ta đã chỉ thích một mình Hoắc Tây.

Cơm nước xong, Hoắc Tây co ro ở phòng khách một đêm, trời vừa sáng cô đã về nhà.

Bạch Khởi đã thức, nhưng không dậy hẳn.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement