Hoắc Minh ngồi đổi diện cô, trợn mắt nhìn cô: “Lời này mà đế mẹ con nghe được còn không giết con! Cô gái nhà con chỉ dám làm trò cho bố xem, còn trước mặt mẹ con thì giả bộ đứng đắn.”
“ở chung với người đứng đắn thì cần phải có dáng vẻ của người đứng đắn!
Hoắc Minh tức giận.
Người hầu đưa trà nhuận họng cho ông, ông nhấp một ngụm, sau đó bắt đầu thấm vấn: “Nói bố biết khoản tiền kia của Lục Thước!”
Hoắc Tây mỉm cười: “Bổ, đó không phải điều bổ muốn hỏi phải không?”
Hoắc Minh không nói vòng vo với cô nữa mà hỏi thẳng: “Được rồi! Vậy bố hỏi con, chuyện của con với Sùng Quang là thế nào? Đã có dự định gì chưa? Nếu giải quyết ốn thỏa rồi thì bố và mẹ con sẽ chuấn bị đồ cưới, bố cũng đưa ra vài đề nghị với Sùng Quang, phòng tân hôn gì gì đó cũng phải chuấn bị!”
“Còn sớm!”
Hoắc Tây cười nhẹ: “Bố, dù gì vẫn phải rèn
luyện đúng chứ? Hôn nhân không phải là dựa vào sự bốc đồng, nếu không thích hợp thì ly hôn hoặc sinh con thì phiền phức quá!
Hoắc Minh cũng đồng ý.
Nhưng hai đứa trẻ này đều là người một nhà, nếu sau này xảy ra chuyện gì đó thì sẽ rất khó xử lý.
Hoắc Tây biết sự lo lắng của ông.
Cô sửng sốt một lúc, sau đó nhẹ nhàng cười: “Nhiều nhất cũng giống như trước đây mà thôi!”
Nói xong cô đứng dậy: “Bố, ở công ty luật còn có việc phải làm, con đi trước!”
Hoắc Minh cau mày: “Bận thế này à? Bố còn chưa hỏi xong mà!”
Hoắc Tây cúi người hôn ông: “Vậy bố có thể gọi Trương Sùng Quang lại, đặt vấn đề với anh ấy, đến cả sở thích thú vui gì đó anh ấy chắc chắn sẽ nguyện ý nói cho bố biết! Bố, tin con đi, đàn ông có nhiều chủ đề chung hơn.”
Hoắc Minh cảm thấy cô con gái này thật đúng là lưu manh.
Sùng Quang đè cô nhóc xuống được à?
Sẽ không phải là đứa thích ở bên dưới đấy chứ?
Khi Hoắc Tây đứng dậy thì cười nói: “Bố mau
đi tắm đi! Ha, khá dữ dội đấy.”
Nói xong cô bỏ chạy.
Hoắc Minh dù có muốn đánh cũng không tìm được người!
Sau khỉ Hoắc Tây rời đi thì nhận được điện thoại của Trương Sùng Quang, giọng nói rất ôn hòa: “Chú Hoắc kêu em về nhà giảng bài rồi à?”
Hoắc Tây ngồi trong xe.
Cô một tay cầm vô lăng, tay kia trò chuyện với cậu trên điện thoại di động, rất nhàn nhã.
“Hay lắm Trương Sùng Quang, trong nhà đều cài tai mắt của cậu!”
Cậu cười nhẹ: “Phải có người nắm giữ cương vị chủ chốt, nếu không thì sao lấy được vợ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!