Sau khi Lâm từ nhận được một cú điện thoại thì lập tức đi đến thành phố H, bọn họ đoán chắc chắn có liên quan đến Thẩm Thanh Liên nên liền đuổi theo đến đây, quả nhiên không sail
Thằng con trai này của họ bị bỏ bùa rồi! Chuyện năm đó rõ ràng không liên quan gì đến nó nhưng nó một hai lại đòi chịu trách nhiệm muốn cưới Thẩm Thanh Liên. Mấy năm này trôi qua, không chỉ bị tàn phế mà còn nhất quyết không chịu quan hệ. Trời ơi, nhà họ Lâm phải tuyệt hậu rồi! Dây dưa mãi hai đứa rốt cuộc cũng chịu ly hôn, bọn họ không trông mong có thể tìm được một đứa con dâu tốt như Hoäắc Tây nhưng ít nhất cũng phải gia thế trong sạch hoặc là tâm tính lương thiện, nhưng cô Thẩm Thanh Liên này vừa nhìn biết ngay là một con hồ ly tinh rồi, suốt ngày ra vẻ ngây thơ yếu đuối, dắt mũi Lâm Tòng xoay như chong chóng. Giờ lại là chuyện gì nữa? Đây là phòng hộ sinh, Thẩm Thanh Liên ở đây là lại muốn cái gì nữa?
Bố mẹ Lâm gần như phát điên lên rồi! Sắc mặt bố Lâm u ám, nói với con trai: “Lâm Tòng, anh đi ra đây!”
Lâm Tòng nhìn Thẩm Thanh Liên trong ngực, cô ta nhìn anh ta và liên tục lắc đầu, rưng rưng nước mắt!
Giọng điệu bố Lâm không mấy tốt đẹp: “Cô Thẩm, bố con tôi có việc cần nói với nhau, cô không có ý kiến gì đấy chứ?”
“Bố đừng nói vậy!”
Bố Lâm cười lạnh: “Tiếng bố này của cô tôi thật không dám nhận! Lúc trước còn vợ chồng cô có từng gọi tôi như thế lần nào không? Sao giờ ly hôn rồi lại trở nên thân thuộc đến vậy? Cô Thẩm, nhà chúng tôi phước bạc, Lâm Tòng lại ngây ngô không chứa chấp nổi vị Phật như cô đâu...Lâm Tòng, anh ra đây nói chuyện!”
Lâm Tòng cho Thẩm Thanh Liên một ánh mắt trấn an!
Anh ta theo bố mẹ Lâm ra ngoài phòng bệnh, bố Lâm dùng sức tát con trai mình một bạt tail
Giọng nói ông ấy chứa đầy phẫn nộ.
“Anh điên rồi à? Người phụ nữ này đã có thai con của kẻ hiếp dâm vậy mà anh còn muốn dây dưa với cô ta nữa hả? Lâm Tòng, bố và mẹ cho anh đi du học để anh mở mang kiến thức chứ không phải để đâm đầu vào thứ tình cảm nam nữ ngu ngốc như thế này! Hơn nữa, nếu như anh thật lòng thích cô ta cũng không sao nhưng rõ ràng người anh thương không phải cô ta, sao cứ để mặc cho cô ta thao túng như vậy?”
Mẹ Lâm chỉ biết ôm mặt khóc rấm rứt.
“Lâm Tòng, con chấm dứt với cô ta đi! Người tốt hơn còn nhiều lắm con à, con muốn làm cho bố con tức chết hay sao!”
Lâm Tòng sờ vào nơi nóng rực bên gò má, bố Lâm dùng sức đến mức mặt anh ta sưng tấy lên.
Lâm Tòng ngẩng đầu lên, bất đắc dĩ nói: “Con biết bố mẹ muốn tốt cho con nhưng dù gì con với cô ấy cũng đã là vợ chồng mấy năm nay, con không thể nào
bỏ mặc cô ấy được!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!