Trương Sùng Quang đã nghe Hoắc Kiều nói về chuyện của An Nhiên, anh muốn hỏi một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Sáng sớm hôm sau.
Tuyết ngừng trời trong, trên mặt đất phủ một lớp tuyết mùa đông mỏng manh, Hoắc Doãn Tư mặc áo khoác mỏng màu xám đậm, trong lòng ôm Tiểu Duệ Duệ.
Hoắc Tây đi theo bên cạnh anh. Cửa sau xe mở ra, chờ Hoắc Tây lên xe, Hoắc Doãn Tư ôm đứa bé cho cô. Thằng nhóc trắng trẻo non nớt, anh không khỏi đưa mắt nhìn.
Anh nghĩ, nếu anh và An Nhiên không có hiểu lầm, thì giờ phút này bọn họ cũng đã có con rồi.
Hoắc Tây dù sao cũng đã làm mẹ hai lần, vừa nhìn vẻ mặt Hoắc Doãn Tư đã đoán được điều gì đó, giọng nói của cô ép xuống rất thấp: “Còn chưa tìm được cô ấy sao?”
Hoắc Doãn Tư cười nhạt.
Hoắc Tây cũng không hỏi nhiều, cô cúi đầu hôn đứa bé trong lòng, Hoắc Doãn Tư sợ mẹ con các cô bị cảm lạnh nên lập tức đóng cửa xe lại.
Trên mặt đất có tuyết, anh lái rất chậm.
Đến bệnh viện đã gần chín giờ.
Nhà họ Hoắc quan hệ rộng, tới bệnh viện cũng là phục vụ đặc biệt, Hoắc Tây ôm con đi vào cười nhạt: “Doãn Tư, em ở bên ngoài chờ chị, có lẽ tâm một tiếng đồng hồ thì tới đây đón chị là được.”
Hoắc Doãn Tư gật đầu.
Khoa phụ sản tất cả đều là phụ nữ, anh cũng không quá quen.
Anh đi thang máy tay vịn, muốn xuống lầu mua bật lửa, hai bên thang máy đông nghịt đứng rất nhiều người... Phần lớn là phụ nữ mang thai, bên cạnh phụ nữ đều có chồng đi cùng, cẩn thận che chở cái bụng nhô lên của mình.
Hoắc Doãn Tư mím môi, vừa lúc lúc này điện thoại vang lên.
Là thư ký Nghiêm gọi tới.
Anh nhận máy, thư ký Nghiêm xin chỉ thị vài việc trong điện thoại, Hoắc Doãn 'Tư dặn dò vài câu.
Nhưng anh không nhìn thấy, người đứng ngược chiều trong thang máy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!