Cố Vân Phàm nhìn đầu giường, muốn hút một điếu thuốc, cửa mở ra.
Lý Tư Ỷ từ bên ngoài đi vào.
Trời rất lạnh, cô ấy mặc một độ váy bó sát có dây đeo màu vàng, da thịt trắng nõn, trông rất quyến rũ, đặc biệt là chỗ xẻ tà, đôi chân như ẩn như hiện, khiến đàn ông nào nhìn thấy cũng không chịu nổi.
Cố Vân Phàm cúi đầu châm thuốc, hút một hơi rồi nhả ra một vòng khói.
"Đang mùa Đông mà mặc như thế, đi tìm đàn ông à?"
Lý Tư Ỷ cười nhạt: "Tìm hay không cũng không phải là chuyện của tổng giám đốc Gối! Ngủ đủ rồi thì cút ra ngoài đi, sau này uống say đừng có chạy đến đây làm khùng làm điên nữa, chúng ta đã chia tay rồi, tôi không muốn hầu hạ tổng giám đốc Cố nữa."
Cố Vân Phàm giương mắt, ánh mắt thật sâu.
Ông ta nhớ lại An Nhiên từng nói... Ông ta thương Lý Tư Ỷ?
Ông ta không đồng ý với cách nói này lắm, chỉ là gái qua đường thôi, ngoài việc lên giường khá thích hợp, kĩ thuật tốt, thì không có gì khác người khác cả!
Ông ta nghiêng người, ung dung dập điếu thuốc: "Nếu không có ai, chúng ta quay lại nhé?"
Lý Tư Ỷ nhìn ông ta chằm chằm. Hồi lâu, cô ấy cười nhạt: "Xin lỗi tổng giám đốc Cố, tôi có người yêu rồi!"
Cố Vân Phàm hơi ngẩn người, rất lâu sau mới lạnh nhạt nói: "Có người yêu thật à? Xin lỗi, là tôi đường đột!"
Ông ta rất ung dung, lập tức đứng dậy rửa mặt rồi rời đi.
Tài xế đã chờ ông ta ở bên ngoài từ lâu, thấy ông ta xuống thì đi mở cửa xe ngay: "Ông Cố, thư kí An nhắc nhở, chín giờ sáng nay ông có một cuộc họp quan trọng."
Cố Vân Phàm ngồi vào xe, cài dây an toàn: "Biết rồi."
Lúc rời đi, ông ta vẫn còn nhìn lên lầu...
Lý Tư ỷ đang đứng ở lầu hai, lẳng lặng nhìn về phía này. Tài xế cũng nhìn thấy, không khỏi nói: "Tôi thấy cô Lý có tình cảm với ông đó."
Cố Vân Phàm chỉ cười thôi.
Cô nhóc kia đang nghĩ gì, sao ông ta không biết được chứ.
Nếu vừa rồi ông ta nói muốn cưới cô ấy, ông ta cho rằng cô ấy vẫn sẽ nhào. vào lòng ông ta, nhưng vì ông ta không cho cô ấy một cam kết, nên cô ấy mới bảo ông ta cút đi.
Như thế cũng tốt, thời gian lâu dài, cô ấy sẽ gặp được người tốt.
Còn ông ta cũng chỉ là một đoạn quá khứ không đáng kể trong đời cô ấy thôi.
Sinh nhật của Hoäc Doãn Tư được tổ chức ở nhà họ Hoäc.
Vốn dĩ An Nhiên không muốn tham gia. Cô ấy và Hoắc Doãn Tư cũng không đến mức đó, dù hai người đã có con, bây giờ cũng ngủ với nhau rồi.
Nhưng thím Lâm gọi tới, nói rằng sáng nay sẽ có người của nhà họ Hoắc tới, đón cô ấy và Lâm Hi tới nhà họ Hoắc.
An Nhiên lo lắng cho Lâm Hi, đương nhiên sẽ đi theo.
Nhưng cô ấy lại bị Hoắc Doãn Tư bao vây trên giường nửa ngày trời, đến bốn giờ chiều mới chịu bỏ qua. An Nhiên cứ nghĩ đến một ngày một đêm này, mặt lại nóng rực lên.
Đàn ông ba mươi tuổi quá kinh khủng!
Thư kí Nghiêm sai người mang váy dạ hội và trang sức đồng bộ đến cho cô ấy chọn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!