Hoäc Doãn Tư hỏi xong nhìn cô chăm chú, gương mặt tinh xảo kia đầy trầm mê.
Thật ra anh ấy biết rõ, nếu không yêu thì sao lúc thân mật với mình, cô lại đắm chìm như vậy cơ chứ.
Mãi một lúc lâu sau, An Nhiên mới dần tỉnh táo.
Cô dán mặt lên cần cổ nóng bỏng của anh ấy, chậm rãi cọ cọ trông có chút thân mật lại vừa quyến rũ... Sau đó cô lên tiếng, giọng khàn khàn gợi cảm: "Còn anh thì sao?"
Hoắc Doãn Tư cúi đầu nhìn cô.
Trong đôi mắt đen láy của anh ấy thấm đẫm tình yêu.
An Nhiên không nói thẳng ra miệng, dù gì phụ nữ cũng rụt rè hơn. Cô ôm cổ rồi hôn môi anh ấy, lấy lòng Hoắc Doãn Tư theo cách anh ấy thích.
Ánh mắt của cô sáng lấp lánh, ướt át.
Sau đêm nay, tình cảm của hai người đã tốt hơn hẳn, cứ như ngâm trong vại mật vậy.
Dù là xã giao cá nhân hay trong làm ăn, khi nào cần bạn nữ thì Hoắc Doãn Tư đều dẫn An Nhiên theo cùng. Nếu An Nhiên rảnh sẽ đi cùng anh ấy, Hoắc Doãn Tư giới thiệu các mối quan hệ cho cô, thỉnh thoảng vui vẻ cũng sẽ nói chuyện kinh doanh với cô. Nhưng đa số thời gian hai người ở bên nhau đều là anh ấy chiếm cơ thể cô không buông.
An Nhiên cảm thấy người này hơi túng dục quá độ.
Nhưng cô cũng cảm giác được Hoắc Doãn Tư coi trọng và tôn trọng mình. Hai người chung đụng không tệ, thỉnh thoảng An Nhiên nhớ tới đều cảm thấy khoảng thời gian này ngọt đến sâu răng.
Mấy đứa Nữu Nữu ở chỗ họ, khi nào chị dâu Thục Phân nghỉ sẽ tới đây thăm.
Dần dần, Lâm Bân cũng bắt đầu chạy qua bên này, mỗi lần đều xách theo hoa quả gì đó.
Nữu Nữu không để ý đến hắn lắm.
Ông bố này chỉ đành cười trừ. Nhưng An Nhiên có thể nhìn ra người hắn chờ thật ra là Thục Phân, mong có thể gặp được chị ấy một lần ở đây. Chẳng qua dù có gặp được chăng nữa thì Thục Phân cũng chẳng buồn đoái hoài hắn, nói gì đến làm lành.
Cuối hè.
Hoắc Doãn Tư dẫn An Nhiên và Lâm Hi về nhà họ Hoắc.
Tuy chưa công khai nhưng quan hệ của họ coi như định chắc rồi. Hoắc Minh và Ôn Noãn cũng không keo kiệt với An Nhiên. Họ hào phóng tặng hai căn biệt thự, hai căn chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố cho cô.
Đồ trang sức tính khác, là Ôn Noãn tặng riêng cho An Nhiên.
Phòng ngủ chính tại tầng hai.
Ôn Noãn mở két sắt, ngoài cùng có một sợi dây chuyền phỉ thủy. Ôn Noãn cầm lên khế vuốt rồi lẩm bẩm nói: "Lâu lắm rồi không mở ra!"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!