Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Lý Tư Ÿ nhìn bát tiết vịt, sửng sốt một lát... Thật ra có nhiều lúc họ rất hoà thuận, lúc bắt đầu ông ta cũng rất cưng chiều cô ấy, đưa cô ấy tới Kim Lăng chơi, món tiết vịt nơi đó đúng vị nên Lý Tư Ỷ thích ăn. Sau khi trở về thành phố B, ông ta tự học nấu.

Ông ta rất cưng chiều cô ấy, ngoại trừ hơi lăng nhăng. Lý Tư Ỷ cúi đầu và lặng lẽ ăn. Cố Vân Phàm nhẹ nhàng nói: “Tháng trước tôi đi Kim Lăng một chuyến, một mình ở đó có chút không quen. Tư Ÿ... Tôi muốn nói với cô, co vài chuyện, hối hận cũng vô ích, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra, đã làm cũng từng làm qua.”

Cô ấy hiểu ý của ông ta.

Cố Vân Phàm kết hôn, đây là sự thật, không cách nào thay đổi.

Cô ấy mỉm cười nhẹ nhàng: “Ông Cố yên tâm, tôi sẽ không phá hoại gia đình ông. Sau này gặp ông thì tôi sẽ đi đường vòng, ông đừng bước tới, nếu không thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.”

Cố Vân Phàm chau mày, lấy một điếu thuốc ra nhưng không châm lửa.

Ông ta nói: “Cô cần gì phải xa lạ như vậy. Tư Ỷ, tôi có thể chăm sóc cô.”

Cô ấy chọc vào miếng tiết vịt mềm: “Không cần, tự tôi có thể chăm sóc tốt cho bản thân.”

Cố Vân Phàm cũng không kiên trì nữa.

Ông ta vọc điếu thuốc, đợi cô ấy ăn xong, đặt xâu chìa khoá của biệt thự và tờ chỉ phiếu năm trăm triệu. Cố Vân Phàm dịu dàng xoa đầu Lý Tư Ÿ rồi nói: “Hai thứ này, coi như của hồi môn chú Gố tặng. Cô còn trẻ, sau này tìm người đàn ông tốt mà gả, quen tôi đi.”

Lý Tư Ỷ ngây người.

Cô ấy cầm tờ chỉ phiếu, và cả chìa khoá, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chạm vào.

Một lúc lâu sau, cô ấy mới nói: “Tôi sẽ quên ông, ông cất những thứ này đi. Cũng đâu phải chú ruột của tôi, cần gì cho của hồi môn? Hơn nữa, có người chú

nào ngủ với cháu gái không?”

Cô ấy cố tình nói vậy mà chẳng hề để bụng, nhưng trong mắt lại ngấn nước, Lý Tư Ỷ muốn khóc.

Cô ấy hận bản thân vô tích sự. Lý Tư Ỷ nói xong, xách chiếc túi nhỏ của mình và định rời đi. Cô ấy không để ông ta tiễn.

Cố Vân Phàm đã kết hôn, tối qua uống say bất đắc dĩ, ban ngày ban mặt dây dưa không rõ là vấn đề ở cô ấy.

Năm phút sau, có một chiếc taxi tới, Lý Tư Ỷ ngồi vào và rời khỏi đây. Cố Vân Phàm không ngăn lại.

Ông ta đứng lặng hồi lâu, quay lại biệt thự, nhìn tấm chỉ phiếu và chìa khoá rồi từ từ ngồi xuống... Một lúc sau, Cố Vân Phàm xé tấm chỉ phiếu.

Điện thoại reo, thoạt nhìn là vợ ông ta gọi.

Lúc này, ông ta và vợ mình đã ly thân, bà Cố cũng đã mang thai, tình cảm của hai người rất tệ.

Nhưng cô ta vẫn muốn cứu vấn.

Trng thời gian ngắn, cô ta chia tay người tình, một lòng tập trung lên người của Cố Vân Phàm, muốn ông ta hồi tâm chuyển ý. Nhưng cho dù làm thế nào, trong bụng cô ta lại mang thai con của người khác, Cố Vân Phàm có thể dung túng cho cô ta là vì nghĩ cho đại cục.

“Vân Phàm, không phải thư ký của anh nói hôm qua anh đã về rồi sao? Sao. lại tới thành phố B?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement