Hoắc Tây bình tĩnh đến mức đáng sợ.

Hoắc Minh và ôn Noãn đều không yên tâm. Nhất là Ôn Noãn, bà vỗ nhẹ lên tay cô: “Đế cha mẹ giải quyết chuyện này thay con.”

Hoắc Tây lắc đầu: “Cứ đế con đi, con sợ làm bẩn mắt cha mẹ.”

òn Noãn đành phải gật đầu, sau đó đi trấn an Hoắc Minh đang tức điên người.

Lúc Hoắc Tây chạy ra khỏi nhà, một chiếc Land Rover màu đen chạy về phía cô. Hai xe đều mở cửa xe nên có thể dễ dàng nhìn thấy sắc mặt đối phương.

Trương Sùng Quang chạy chậm lại, gọi: “Hoắc Táy!”

Hai xe lướt qua nhau. Hoắc Tây không nhìn anh ta một cái nào, đầu ngón tay thon dài siết chặt tay lái đến mức trắng bệch…

Có trong khoảnh khắc, Trương Sùng Quang định không màng tất cả đuối theo cô.

Biệt thự truyền đến tiếng nói của Hoắc Minh: “Về rồi thì lăn vào cho cha!”

Hoắc Tây dẫn theo hai vệ sĩ phá cửa chung

cư. Tống Vận đang nằm trên sô pha đắp mặt nạ. Cô ta gỡ mặt nạ xuống, từ từ đứng dậy: “Luật sư Hoắc, cô đang tự ý đi vào nhà riêng của dân.”

Một tờ giấy mỏng nhẹ bay xuống.

Hoắc Tây lạnh nhạt nói: “Hiện giờ căn chung cư này vẫn còn là bất động sản công ty của Trương Sùng Quang. Sao hả? Anh ta không nói cho cô biết hả? Nếu cô không biết thì để tôi giải thích cho cô biết. Căn chung cư này xem như là tài sản chung của vợ chồng, nghĩa là có một nửa là của tôi. Tôi không cần được sự cho phép của cô Tống, thậm chí ngay bây giờ tôi còn có thể đuối cô Tống ra khỏi… tài sản thuộc về tôi.”

Tống Vận tức giận đến mức run rấy cả người: “Trương Sùng Quang sẽ không để cô làm vậy với tôi!”

Hoắc Tây bước tới với đôi giày cao gót.

So với ngoại hình xinh đẹp của Hoắc Tây, Tống Vận của hiện giờ có chút chật vật. Hoắc Tây cúi người ghé vào bên tai Tống Vận, cười khẽ: “Xem ra cô Tống còn chưa đủ hiểu đàn ông đây mà! Nếu anh ta thật sự yêu cô, thì sao có thể để tôi ức hiếp cô? Tôi vốn định không làm gì cô. Nhưng mà ai bảo cô gây chuyện đến chỗ cha tôi? Ông ấy già rồi, trái tim không tốt, không chịu được kích thích. Cô Tống cũng là người có cha có mẹ, cô đi phá hư gia đình người khác rồi, còn định đi hại chết người khác nữa hả? Tôi nói cho cô biết,

tôi không nhịn được nữa.”

Tống Vận mấp máy môi: “Vậy có định làm sao?”

Hoắc Tây rũ mắt, một lúc lâu sau mới nói: “Cô muốn làm to chuyện lên đúng không? Tôi sẽ thành toàn cho cô.”

Dứt lời, Hoắc Tây phất tay.

Sau đó, cửa bị khóa trái, Tống Vận bị anh vệ sĩ vạm vỡ đè xuống sô pha, không thể nhúc nhích… Hoắc Tây dùng vân tay của cô ta đế mở khóa điện thoại. Cô tìm được một video theo dõi, chính là video Trương Sùng Quang và Tống Vận cùng ôm hôn mãnh liệt ngay cửa, ngoài ra còn có video Trương Sùng Quang dựa trên đùi Tống Vận, Tống Vận đút vải thiều cho anh ăn, dường như anh đang xử lý công việc, thái độ rất tự nhiên.

Còn rất nhiều video khác nữa, cộng hết khoảng hơn ba mươi phút.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement